Anh Trai Nhà Bên, Đừng Ngủ Trên Giường Tôi - Chapter 55
“Bá Kiều!”
Một cô gái nhỏ nhắn với thân hình cân đối vẫy tay ngoài cửa sổ. Bá Kiều đang nói chuyện với bạn cùng lớp nhanh chóng bật dậy và chạy ra cửa với vẻ mặt vui vẻ.
“Đi thôi nào.” Lương Kiều Đình, cũng là bạn gái của anh trai cô, nâng hộp bento trên tay cô ấy.
“Tốt lắm.” Bá Kiều cầm lấy đồ uống của cả hai.
Hai người họ bước ra khỏi toà nhà giáo viên, đi đến dưới gốc cây phía sau lớp học và ngồi xuống ăn trưa.
“Thực đơn của hôm nay là gì đây…” Bá Kiều nhấc nắp lên, “Wow, thịt thăn lợi!”
Nhìn thấy hạt vừng trắng và hành lá rắc lên trên miếng thịt phủ nước sốt trắng, Bá Kiều không khỏi thấy đói bụng.
Cô vội vàng lấy đũa ra và ăn liền.
“Mềm mại và ngon ngọt!” cô thốt ra đầy sung sướng. “Cậu đúng là có phúc đó, chị dâu.” Bá Kiều nói với Kiều Đình.
Hộp cơm trưa do Bá Vân đem tới từ căn tin trường đại học của anh.
Căn tin của trường đại học được sinh viên bình chọn hàng năm và còn lại là những món chất lượng cao, màu sắc thơm ngon. Cô đã khao khát nó từ rất lâu lắm rồi.
Nên ngay khi cô biết được anh trai cô sẽ đưa đồ ăn trưa cho Kiều Đình ít nhất một lần trong tuần, cô ngay lập tức nói anh tiện thể đưa đồ ăn cho cô luôn.
Kiều Đình ngu ngơ, nhưng cô thì biết tại sao anh cô lại luôn đi đưa đồ ăn. Đó chẳng phải là một hành động tuyên bố chủ quyền hay sao?
Anh sợ rằng sau khi mình tốt nghiệp, Kiều Đình sẽ bị những người khác theo đuổi, nên anh phải lộ mặt mỗi tuần để mọi người biết rằng cô gái này là hoa đã có chủ và không ai có thể cướp cô ấy đi.
Cô không hiểu nổi tại sao Bá Vân lại lo lắng. Kiều Đình là kiểu người con gái trung trinh và cô ấy sẽ không để người khác theo đuổi mình.
Anh chàng này đúng là không có miếng tự tin nào. Cô, với tư cách là em gái anh, vô cùng khinh thường anh!
“Heh, đúng thật.” Kiều Đình thường có khẩu vị lớn cũng đang ăn rất vui vẻ.
Kiều Đình dựa vào gốc cây, hộp bento thì cầm trên tay. Cô không biết rằng đó là vì phía bên ngực của cô ấy bị hai cánh tay ép lại hay sao, nhưng chúng nhìn có vẻ lớn hơn.
Bá Kiều nhìn bộ ngực của Kiều Đình sắp sửa bật ra khỏi cổ áo rồi nhìn xuống bộ ngực nhỏ đến đáng thương của mình. Cô không kìm được mà thấy có chút cay đắng.
Cô đã mười bảy tuổi rồi, tại sao nó vẫn cứ nhỏ chứ?
Những bạn nữ trong lớp đều gọi cô là công chúa, chính vì thế nên điều này mới không thể chấp nhận được!
Nhưng cô nhớ lúc đầu ngực của Kiều Đình dường như không lớn. Cô ấy đã ăn cái quái gì để tăng cúp ngực sau một năm vậy?
“Kiều Đình.” Cô quyết định tìm câu trả lời.
“Hả?” Cô nàng cặm cụi ăn Kiều Đình nhìn lên cô, với hai má đầy thức ăn, trông cứ như một con chuột bạch đáng yêu ấy.
“Tớ có thể hỏi cúp ngực của cậu bây giờ là bao nhiêu không?” Bá Kiều chọt vào bầu ngực mềm mại của cô ấy.
“Ơ?” Kiều Đình nhìn xuống bầu ngực nhô lên của mình, “Lần cuối tớ đi mua đồ lót, nó đã là cup E rồi.”
Cô ấy thực sự không thích bộ ngực lớn của mình bởi vì nó rất bất tiện mỗi khi chạy và cũng khó chịu nữa.
Thế nên là mỗi lần cô khởi động trước khi chạy, cô phải mặc áo ngực thể thao để cố định ngực của mình, thật là rắc rối.
“Ể?” Mắt Bá Kiều nhìn chằm chằm vào ngực cô.
Đây là một chữ cái ngoài tầm với đối với chữ A nhỏ bé của cô.
Cô không cần nhiều đâu, chỉ cần B hoặc C là đủ rồi.
“Tại sao ngực của cậu lại phát triển lớn thế?” Bá Kiều bối rối. “Chúng ta gần như ăn giống nhau mà.”
Kiều Đình ăn ở nhà cô mỗi tối. Bữa sáng được mua bên vệ đường khi họ đến trường cùng nhau. Bữa trưa là cùng một căn tin từ trường đại học của Bá Vân. Tại sao họ có cùng một loại thức ăn nhưng cỡ ngực lại khác nhau?
“Có lẽ là nhờ mát xa.” Kiều Đình đáp lại mà không cần nghĩ.
Mát xa ư?
Bá Kiều nheo mắt nhìn Kiều Đình.
Có nghĩa là… Bá Vân cố gắng xoa bóp cho cô ấy, vì vậy nó đã trở nên to ra?
“Ai đã giúp cậu mát xa?”
“Là Bá… ờ…” Kiều Đình đỏ mặt và mỉm cười, “tớ tự mình mát xa khi đi tắm.”
Lừa đảo!
Bá Kiều đặt hộp cơm của mình xuống, “Làm kiểu gì vậy?” Cô chỉ vào mình, “Minh hoạ đi.”
“Minh hoạ?”
“Đúng thế.” Bá Kiều gật đầu. “Minh hoạ đi. Nhanh lên nào.”
Cô không hứng thú với việc Bá Vân giúp Kiều Đình thế nào, nhưng nếu ‘phương pháp mát xa’ của Bá Vân có thể giúp ngực của cô lớn hơn thì học cũng chẳng hại gì cả.
“Ồ.” Kiều Đình cũng đặt hộp cơm của mình xuống, “Tớ có nên chỉ cho cậu không?”
Chuyện này có hơi xấu hổ.
“Tớ nghĩ cậu nên giúp tớ ấn ngực của tớ.” Bá Kiều hào hứng. “Để tớ có thể nhớ được lực của nó.”
“Ừm…” Kiều Đình nghiêng đầu và nhìn bộ ngực nhỏ của Bá Kiều, thực sự không thể nào nắm lấy được. “Tớ sẽ không ấn cho đến khi cậu nằm xuống.”
Nhìn đi, đúng là nói dối mà. Ai lại nằm xuống khi đi tắm rửa chứ?
Nhưng Bá Kiều không nói gì, lỡ như Kiều Đình trở nên xấu hổ và không dạy cô nữa thì cô sẽ là người chịu tổn thất.
Bá Kiều nằm xuống ngay lập tức, đặt hai tay hai bên người mình.
“Đến đi.”
Quần áo trải phẳng ra trên người, cuối cùng có một chỗ nhỏ nhô lên giúp Kiều Đình tìm thấy ngực của Bá Kiều ở đâu.
“Được rồi.” Kiều Đình mạnh dạn đưa tay đến ngực của Bá Kiều. “Nó có lẽ sẽ là thế này.”
Kiều Đình xoa trái xoa phải trên ngực của Kiều Đình, đẩy nó lên rồi đẩy nó xuống, làm áo ngực của cô bị đẩy lên.
Mặc dù Kiều Đình có cảm giác rằng mình đang nhào bột vì miếng đệm trên áo ngực, Bá Kiều cảm nhận được đầu ngực của cô được kích thích và cơ thể cô không kìm được mà ấm lên.
Phần ngực được xoa nắn… có cảm giác… khá thoải mái…
Bá Kiều cắn môi dưới và cố hết sức để chịu đựng làn sóng trào dâng trong người mình. Đột nhiên, có một tiếng gầm thấp đầy kinh hoàng vang lên không xa.
“Hai em đang làm gì vậy hả?”