Anh Trai Nhà Bên, Đừng Ngủ Trên Giường Tôi - Chapter 71
Những ngón tay anh trực tiếp chạm vào hoa tâm của cô, lên rồi xuống, mân mê nó. Chỉ trong chốc lát, Bá Kiều đã bị anh kích thích, cô khẽ rên lên.
Âm thanh tinh tế rên lên như tiếng chim hót lọt vào tai người đàn ông, khiến máu lưu thông nhanh hơn và hơi thở của anh cũng trở nên nặng nề hơn.
Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào đôi mắt mờ sương của cô, trong đó toát ra một vẻ đẹp khó tả. Với khuôn mặt ngây thơ như vậy của cô gái, thật khó để không thấy cô đáng yêu.
Dưới một bàn tay khác của anh cộm lên một khối nhỏ chưa hoàn toàn phát dục, nhỏ nhắn mềm mại. Không đầy đặn nhưng dễ thương.
Đặc biệt là đầu vú, ngay cả khi cứng lên, nó vẫn chỉ là một hạt đậu nhỏ xinh màu hồng. Màu sắc yêu kiều đó trông càng tươi tắn và thuần khiết hơn, khiến cánh đàn ông càng muốn dày xéo nó theo ý mình.
Cô quả thật là một con quỷ nhỏ mang khuôn mặt ngây thơ vô số tội!
Cô được sinh ra là để lừa dối đàn ông!
Nếu cô đã thích đùa với lửa đến thế, anh sẽ chơi với cô đến cùng!
Đẩy áo đồng phục của cô lên, Đường Vũ Thụ khụy xuống và cúi đầu, ngậm lấy nụ hoa vào trong miệng.
“A…” Bá Kiều khẽ rên lên.
Anh mút lấy đầu vú và liên tục nghịch âm vật của cô. Cảm giác sung sướng và lạ lẫm trong cơ thể cô càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hai đùi cô có cảm giác căng cứng, khoái cảm tích tụ ở âm vật sắp bùng nổ.
Cô chìm đắm trong những xúc cảm đó, đôi mắt dần mất đi ý thức, những ngón tay nhỏ nhắn của cô ấn lên vai anh.
Sắp tới rồi…
Cô có thể cảm thấy nó.
Cơn cao trào… nó đang đến…
“Aaa…” Cô cắn lên vai anh để không hét lớn đến mức đánh động những học sinh còn lại ở trường.
“Thật sướng quá…” Suy nghĩ của cô vừa trượt ra khỏi miệng, Đường Vũ Thụ đã nghe thấy rõ.
Rất sướng hử?
Thật đáng xấu hổ!
Đường Vũ Thụ khinh bỉ trong lòng nhưng anh lại không thể hiểu nổi tại sao mình lại tức giận.
Đồ lẳng lơ!
Nhịp tim cô đập như trống còn hai chân thì mềm nhũn. Bá Kiều muốn nghỉ lấy hơi trong khi vẫn dựa vào Đường Vũ Thụ, nhưng cô không ngờ là anh lại đẩy ra, tay đè lên vai ấn cô vào tường.
“Thầy ơi em mệt rồi.” Cô nói đầy quyến rũ.
Người đàn ông này chẳng có lần nào nâng niu cô cả, dù là sau khi hôn hay vuốt ve. Cô hy vọng lần này anh có thể ôm cô và để cô dựa vào vai anh một lần.
Bỗng nhiên, anh kéo khoá quần xuống và giải phóng gậy thịt căng cứng của mình.
Cô ngạc nhiên nhìn vật nam tính đẹp đẽ trước mắt.
Lần này thầy muốn làm với cô sao?
Không, đây là lớp học. Ai đó có thể bước vào bất cứ lúc nào. Đây không phải là nơi có thể đùa giỡn được.
Và cô vẫn còn là một xử nữ. Tư thế đứng đối với cô có độ khó quá cao!
“Thầy ơi chúng ta nên chuyển sang chỗ khác tốt hơn…”
Trước khi cô có thể nói hết, Đường Vũ Thụ ép cô quỳ xuống, ấn đại côn thịt của anh lên cái miệng nhỏ xinh của cô, nhét nó vào giữa môi cô.
“Liếm đi. Không phải em muốn nó lắm à?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên trên đầu Bá Kiều.