Hạ Cánh Trong Trái Tim Anh - Chapter 10
Sau khi xuống máy bay, Ruan Sixian bật điện thoại di động lên, một laojt cuộc gọi WeChat và cuộc gọi nhỡ sắp tràn ra.
Sau khi lên xe về khách sạn, Ruan Sixian ngồi xuống và bắt đầu trả lời tin nhắn.
Jiang Ziyue di chuyển nhanh hơn Ruan Sixian.Cô ấy đã gửi một tin nhắn trong tin nhắn nhóm của đồng nghiệp, nói rằng cô ấy đã đến London.Cô hỏi xem có đồng nghiệp nào còn ở London không và hẹn nhau đi chơi.
Đây là một nhóm riêng tư.Có tiếp viên, phi công, phi công phụ và một số nhân viên bảo trì và an toàn .Có người hỏi Jiang Ziyue lần này có ai trong đoàn tiếp viên.Jiang ziyue nói ra từng người một, và sau đó hỏi: “Tại sao lại hỏi vậy?Có chuyện gì đằng sau điều này à?”
Ruan Sixian liếc nhìn cuộc thảo luận sôi nổi trong nhóm và biết rằng Jiang Ziyue đang nói về cô.Nhưng trước khi cô ấy có thời gian để cau mày, hai cuộc trò chuyện riêng tư đã đến.
Một người là Cơ trưởng Yue, người làm việc London năm nay, và anh ta đã mời cô đi ăn tối.
Người kia là một phi hành gia đã đến London vào ngày hôm qua và anh ta đã mời cô ấy đến vui vẻ vào buổi chiều.
Đây không phải là lần đầu tiên tán tỉnh Ruan Sixian, và tất nhiên họ không phải là người duy nhất.
Vì lý do nào đó, Ruan Sixian cảm thấy vận đào hoa của mình trong năm nay đặc biệt tốt, và cô ấy bị choáng ngợp bởi vô số người theo đuổi.Đặc biệt là sau khi cô ấy xuất hiện trên trang bìa tháng 3 của Hãng hàng không Hengshi trong năm nay, một số người đã thêm wechat của cô ấy qua nhiều kênh khác nhau mỗi tuần.
Ruan Sixian từ chối hai người đàn ông và nói rằng cô ấy có một cuộc hẹn hôm nay.
Khi Ruan Sixian gửi đi tin nhắn, Jiang Ziyue liếc nhìn điện thoại di động của cô và trêu chọc, “Đó cơ trưởng Yue và em đã từ chối anh ta?”
Suy nghĩ của cơ trưởng Yue về Ruan Sixian không phải ai cũng biết, nhưng ai có con mắt tinh tường sẽ phần nào nhìn ra được.
Nhưng cuối cùng đó chỉ là một vấn đề riêng tư.Bị người khác chỉ ra và nói trắng trợn như vậy, hơn nữa lại nhìn điện thoại di động của cô mà không được phép, tất nhiên cô sẽ không có ai hài lòng về điều này.
“Hôm nay em đã hẹn với một người bạn ở London.”
Jiang Ziyue không tin những gì cô ấy nói, hoặc cho rằng đó chỉ là một cái cớ.Cô nhìn xuống điện thoại di động “Chị vẫn tò mò về lý do tại sao em chưa bao giờ có bạn trai suốt thời gian qua.Có phải vì em yêu cầu quá cao không? “
Ruan Sixian: “Không…Chỉ là bây giờ em không suy nghĩ về vấn đề đó”.
Jiang Ziyue nhướng mày và lắc đầu nhẹ.“Trong toàn bộ nhân viên của Hengshi Airlines, có thể nói Cơ trưởng Yue là người có ngoại hình đẹp nhất.Anh ấy mới 28 tuổi với mức lương một triệu đô hàng năm.Vị trí trưởng phi công dự bị, có rất nhiều người trong công ty đang để mắt tới.Nhưng cuối cùng, anh ấy vẫn không đáp ứng được yêu cầu của em ”.
Ruan Sixian liếc nhìn về phía cô, và nhìn thấy toàn bộ vẻ mặt của cô.
Có phải Jiang Ziyue có quan tâm đến đội trưởng Yue không?_ Cô thầm nghĩ.
Cơ trưởng Yue rất xuất sắc, nhưng đồng thời, anh cũng được biết đến là một người đàn ôngchuyên tán tỉnh các phụ nữ.Trong thế giới của các hãng hàng không, hàng loạt tiếp viên hàng không xinh đẹp lần lượt nổi lên không ngừng, khiến anh ta thay bạn gái như thay áo.
“Điều đó không có nghĩa là em coi thường anh ấy.”Ruan Sixian thì thầm, “Anh ấy không phải là mẫu người của em.”
Có một tiếng khịt mũi khe khẽ bên cạnh cô, với vẻ chế nhạo muốn nhìn thấu mọi thứ.
Làm thế nào để giải thích điều này? Ruan Sixian cảm thấy cô và Jiang Ziyue không thể nói chuyện với nhau, vì vậy cô ấy ngừng nói chuyện.Cô tiếp tục lướt WeChat của mình xuống dưới cùng và thấy rằng Si Xiaozhen đã gửi cho cô vài tin nhắn cách đây 4 giờ để hỏi về tình hình.
Ruan Sixian trả lời bằng sáu từ: “Không gửi nó đi, không đem ra.”
Si Xiaozhen không trả lời vì lúc này cô đã đáp chuyến bay đến New York.
Sau khi đến khách sạn, Ruan Sixian và Jiang Ziyue ở cùng một phòng tiêu chuẩn.
Bây giờ là 10:30 sáng theo giờ London, Jiang Ziyue đang tẩy trang và chuẩn bị đi ngủ.Ruan Sixian không thể ngủ được vì cô bị lệch múi giờ .Cô sợ nếu mình ngủ quên lúc này thì sẽ buồn ngủ và tinh thần bấn loạn trong chuyến bay trở về vào rạng sáng hai ngày sau nên đã hẹn bạn của cô trong ngày.
“Nhân tiện, Ruan Ruan, hôm nay trên máy bay đã xảy ra chuyện gì vậy?”Jiang Ziyue vừa đắp mặt nạ vừa mở miệng. “Chị đã thấy em ngồi trên đùi của Chủ tịch Fu.”
Ruan Sixian, đang thay quần áo, nghe thấy vậy liền bị choáng: “…”