Hạ Cánh Trong Trái Tim Anh - Chapter 3
“Hãy đặt nó ở đây. Nếu sau này có ai trở thành vợ của sếp thì đừng quên thăng chức cho mình nhé.Hãy giúp để mình trở thành tiếp viên trưởng nha”.
“Ừ, lần trước cậu đã trực giúp mình, nếu mình trở thành vợ sếp ,cậu sẽ lập tức trở thành tiếp viên trưởng”.
“Vậy thì mình cảm ơn trước nha,nhưng nếu mình mới là người trở thành vợ tương lai của sếp thì sao?”
Ruan Sixian lắng nghe một lúc ,càng ngày cô càng trở nên bối rối , “Chờ đã,tại sao mọi người lại phấn khích thế nhỉ? Nếu anh ta là một ông già với cạnh bụng to hơn bà bầu thì sao?Các cậu vẫn sẽ làm thế chứ?”
Ngay sau khi điều này được nói ra,mọi người đều có tràng cười vỡ bụng
Ruan Sixian còn bối rối hơn : “Mọi người đang cười cái gì thế”?
“Ồ có vẻ như Ruan Sixian của chúng ta không biết gì ngoài công việc ấy nhỉ.Lại đây chị sẽ cho em xem bức ảnh này.”
Ziang Ziyue một tay quàng qua cổ Ruan Sixian,tay kia lấy điện thoại di động ra mở một bức ảnh cho cô xem
Bức ảnh đã được chụp một cách bí mật.Fu Mingyu, mặc một bộ vest cao cấp và áo khoác đen, đang đi về phía cổng chính của trụ sở công ty.
Anh ấy có bờ vai rộng ,đôi chân dài , và có những bước đi tuyệt vời.Lưng thẳng và đôi chân “nuột nà” như tô điểm thêm bộ trang phục anh ấy đang mặc trên người. Hào quang của anh ấy dường như tỏa ra từ bức ảnh và thu hút sự chú ý của mọi người, khiến cho mọi thứ xung quanh dường như bị lu mờ.
Thậm chí bức ảnh này còn không chụp được được gương mặt của anh ấy.
Thảo nào mấy cô tiếp viên hàng không lại hào hứng đến như vậy. Điều này có thể hiểu được .
Nhưng nhìn như thế này , Ruan Sixian đã hoàn toàn có thể xóa bỏ 2 từ “dễ gần và tốt bụng”trong lòng cô.
Không thể, tuyệt đối không thể.
Hai từ này không thể liên quan đến anh ta.
Những người bên trong đùa giỡn một cách thiếu nghiêm túc, họ hoàn toàn không để ý đến tình huống phía sau cánh cửa đã được đóng chặt.Wang Lekang, quản lý của các tiếp viên hàng không, khuôn mặt của anh ta đen như đáy nồi bị cháy.
Đứng bên cạnh Wang Lekang là Fu Mingyu, nhân vật chính của chủ đề này.
Đèn sáng choang,những tiếng bước chân vội vã thỉnh thoảng vang vọng trên hành lang.Vì vậy , có thể nghe thấy rõ ràng.
Nhưng không rõ ràng bằng tiếng cười sau cánh cửa này.
Tiếng cười như dao cắt.Nó đâm thẳng vào tai Wang Lekang.
Anh khẽ liếc nhìn Fu Mingyu và thấy anh ta cúi đầu lật xem tài liệu trên tay.Ánh mắt của anh ta rất bình thản ,giống như là không hề nghe thấy những cuộc nói chuyện bên trong.
Nhưng nếu như anh ta thực sự không nghe thấy,tại sao anh ta lại ở đây.
Âm thanh trong phòng càng ngày càng trở đi quá giới hạn. Wang Lekang như có kim châm sau lưng, muốn xông vào ngăn cảm đám người bên trong.
Tuy nhiên ,Fu Mingyu không có bất kỳ dấu hiệu nào.Làm sao anh dám ra tay trước.
Trong lúc này,Fu Mingyu chậm rãi đóng tại liệu trong tay và trả lại cho Wang Lekang .
Wang Lekang đưa tay muốn nhận lấy,nhưng hơi dừng lại lòng bàn tay cách tài liệu một chút.
“Đây có phải là ảnh hưởng việc cải chính gần đây của anh không thế?”
Câu này khiến Wang Lekang như thắt lại, không biết nên đáp lại như thế nào.
Thực ra, vấn đề này thực sự rất buồn cười. Hai tháng trước, “một câu chuyện đẹp” đã xảy ra trên chuyến bay cốt lõi quốc tế của Hengshi Airlines.Một tiếp viên hàng không đã vô tình làm đổ cà phê lên một hành khách VIP ở khoang đôi.
Vị khách này thân phận không hề tầm thường. Anh ta là con trai út của một cổ đông lớn ở Jiangcheng Iron và Steel Industry.
Nhưng vì tai nạn dịch vụ này mà hai người không những không thù oán mà ngược lại còn nên duyên vợ chồng.
Kể từ đó, luôn có những tiếp viên hàng không lặng lẽ làm theo và tỉ lệ “tai nạn” của dịch vụ đột ngột tăng vọt trong thời gian đó .
Bỏ qua mọi chuyện, chuyện này đã được gặp bởi một cổ đông nhỏ của Hengshi Airlinnes và anh ta đã kể lại với Fu Mingyu như một trò đùa.
Tình yêu nam nữ không thể bị ngăn cản bởi các yếu tố bên ngoài. Tuy nhiên,việc theo đuổi sự ham muốn cá nhân với sự thuận tiện trong công việc là điều tối kị trong ngành dịch vụ.
Vì vậy, trong cuộc họp tổng kết của bộ phận vào tháng đó,Fu Mingyu đã đề cập đến vấn đề này , và Wang Lekang ngay lập tức tuyên bố rằng anh ấy sẽ chấn chỉnh sự hỗn loạn đó.
Ai có thể biết được rằng khi Wang Lekang báo cáo công việc của mình , Fu Mingyu đã gặp lại “hỗn loạn” này.
“Nếu họ không muốn làm công việc này , họ có thể nêu ra bất cứ lúc nào. Hengshi Airlines chưa bao giờ ép họ ở lại.”
Fu Mingyu dùng sức buông tài liệu xuống , tài liệu cuối cùng cũng rơi vào tay Wang Lekang.
Dù chỉ vỏn vẹn một vài trang,nhưng nó nặng như một cục sắt.