Hạ Cánh Trong Trái Tim Anh - Chapter 5
Hai ánh mắt va vào nhau.Trước khi để Ruan Sixian có thời gian phản ứng , anh đã nhìn sang chỗ khác rồi bước vào khoang hạng nhất.
Rõ ràng cô ấy không để ý
Ruan Sixian thậm chí còn cảm thấy cái nhìn vừa rồi chỉ là ảo giác.
Sau khi máy bay vào trạng thái sắp cất cánh, các tiếp viên bắt đầu di chuyển. Khi họ đang bận rộn trong phòng chờ, một số tiếp viên hàng không ở khoang hạng nhất không thể kìm lòng mà thảo luận riêng về Fu Mingyu, người đang ngồi vào hàng ghế đầu vào lúc này .
Ruan Sixian cũng lặng lẽ khẽ liếc nhìn Fu Mingyu khi cô đi ngang qua anh.
Anh ngồi cùng hàng ghế với thư ký của mình , khi đèn ở phía trên được bật để đọc sách,ánh sáng dường như khắc họa rõ hơn những đường nét trên gương mặt .
So với hình ảnh , nhìn bên ngoài trông đẹp hơn .
Một người như vậy, lại là con trai của chủ tịch hội đồng quản trị , tuổi còn trẻ nhưng khí phách hiên ngang , không có gì ngạc nhiên khi mọi người sẽ có tưởng tượng về anh ta.
Ruan Sixian chạm vào lá thư bên trong túi cô ấy và tim đập nhanh như tiếng đánh trống vô số lần.
Fu Mingyu luôn toát lên khí chất cho thấy anh là người ở tầng trên cao . Đối với anh ta , để có thể nói chuyện tử tế và cách cư xử như người bình thường thì chỉ có mười phần trăm , tất cả chỉ là một giấc mơ.
Nhưng Si Xiaozhen đã từng nói ,cô ấy sẽ không mất gì nếu cố gắng,thậm chí nó không thành công cũng được.
Ruan Sixian nghĩ vậy ,cô bước đi chậm hơn một chút để nghĩ cách nói chuyện với anh .
Đã đến giờ để giao cà phê . Ruan Sixian có chút động lực và đi đến phòng dự bị ngay lập tức .
Jiang Ziyue cũng chuẩn bị đồ ăn ngay bên cạnh cô.
Ruan Sixian đang bộn bề với những suy nghĩ trong đầu và không chú ý đến bất cứ thứ gì cho đến khi Jiang Ziyue trêu cô.
“Em đang sững sờ chuyện gì thế ?”
Ruan Sixian ho lên 2 tiếng để che đi sự ngượng ngùng và nói : “Chị đang nói gì thế , em đang suy nghĩ về nhiệt độ của cà phê thôi ạ .”
Jiang Ziyue nhìn ra phía cabin mà nói : “Chúng ta sẽ có sự thay đổi một chút nha.Em sẽ đi phục vụ những người ngồi ở phía hàng ghế bên trái và chị sẽ đi về phía bên phải.”
Ở bên phải, là Fu Mingyu.
Ruan Sixian mím môi nhưng không đáp ngay .
Jiang Ziyue nhẹ nhàng huýt vào vai cô ấy “Được chứ ?”
Ruan Sixian mỉm cười và nói : “Nhưng tại sao ?”
Jiang Ziyue đang bày ra một đĩa hoa quả .Cô ấy nhìn vào quả cam và dùng nĩa chọc vào quả cam “Bạn trai cũ của chị đang ở đó”.
“À”
Ruan Sixian nhìn ra phía bên ngoài .
So với việc phải bay cùng chuyến với sếp , xác suất đụng phải chuyến bay với bạn trai cũ còn khó hơn.
Ruan Sixian hỏi lại “Hôm qua chị không xem danh sách hành khách à ? Tại sao chị lại không chuẩn bị tâm lý gì hết vậy ?”
“Chị đã nhìn thấy nó rồi nhưng trên đời này thiếu gì người tên ‘Zhang Wei’ .Làm sao chị biết đó là anh ta cơ chứ .” Jiang Ziyue nói và làm rớt một miếng cam. Cô nhặt lên và ném vào thùng rác “Thật xui xẻo !”
Ruan Sixian kéo cô vào trong và thì thầm : “Chị nói nhỏ thôi , có một vị khách đi ra từ đằng kia kìa.”
Jiang Ziyue cố gắng thay đổi vẻ mặt của mình , nhưng vẫn không nhịn được liền nói : “Lúc vừa lên máy bay , anh ta vẫn cố ý trêu chọc chị. Đồ ngốc, đồ kinh tởm ,đàn ông trên đời đều là lũ ngốc”.
Ruan Sixian vỗ vai và xoa dịu tâm trạng của cô “Chị đừng nên quá xúc động. Đó chỉ là bạn trai cũ .Hãy xem anh ta như những hành khách bình thường”.
“Hành khách đáng khinh bình thường thì có. Những hành khách bình thường không đáng khinh như anh ta đâu”. Jiang Ziyue nghiêm nghị nhìn lại Ruan Sixian “Đó là sự thật. Em vẫn còn trẻ.Em sẽ biết được khi em có thêm vài mối quan hệ. Đàn ông điều là những lũ ngốc.”
Ruan Sixian “ừ” hai lần , đồng ý thay đổi với Jiang Ziyue và cùng nhau đi ra bên ngoài
Sau khi đồ ăn thức uống được giao đến, Ruan Sixian rót cà phê cho những khách có nhu cầu .
Cuối buổi , cô quay lại nhìn hàng ghế của Fu Mingyu.