Để tăng khả năng tu luyện của một người, người ta có thể sử dụng đan dược, thiên thạch, địa thạch hoặc linh thạch.
Tuy nhiên là một đệ tử ngoại môn, trong tay Quý Dương không có bất kì tài nguyên nào trong số này cả.
“Thật là khó chịu, thay vì cứ ở yên trong phòng tu luyện một cách buồn chán, ta nên tìm hiểu về nhiều hơn về thế giới này”
Hắn bước ra khỏi thạch thất và bắt đầu tìm hiểu xung quanh. Chẳng mấy chốc hắn đã nghe ngóng được một tin tức vô cùng quan trọng: Cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội môn sắp bắt đầu!
Nửa tháng sau, tất cả các đệ tử ngoại môn đã đạt tới tầng thứ 10 của cảnh giới luyện thể đều được phép tham gia!
Người xếp đầu trong kì thi tuyển chọn đệ tử nội môn sắp tới sẽ được thưởng 10 viên linh thạch cấp thấp!
Tin tức này làm cho Quý Dương vô dùng kích động. Mười viên đá linh thạch cấp thấp…phần thưởng này có chút hào phóng a! Mặc dù linh thạch cực kì quý giá đối với các đệ tử ngoại môn ở cảnh giới luyện thể, tuy nhiên chúng tạm thời chưa hữu dụng. Bởi vì những đệ tử ở cảnh giới luyện thể chủ yếu là tu luyện khí huyết để tăng cường sức mạnh của mình. Chỉ khi đột phá tới cảnh giới Luyện khí, người tu luyện mới có thể hấp thụ linh lực dồi dào chứa trong những viên đá linh thạch.
Tóm lại, 10 viên đá linh thạch là một phần thưởng cực kì hấp dẫn với bất cứ ai tham gia giải đấu.
Chưa kể là khi có nó ta có thể quy đổi thành tiền để mua bán những vật phẩm khác, nghĩ mà xem 10 viên linh thạch cấp thấp sẽ đổi được một số tiền lớn.
“Tiêu chuẩn để tham gia cuộc thi là đạt đến tầng thứ mười luyện thể kỳ. Về điều này thì mình đã đạt yêu cầu, bây giờ cần phải học thêm một vài công pháp mới, rồi thay đổi thời gian luyện tập của chúng về mười năm sau…. Như thế mình sẽ vô đối trong cuộc thi đấu sắp tới”
Nghĩ đến điều này, mắt Quý Dương sáng lấp lánh.
Hắn nhất định sẽ lấy được 10 viên đá linh thạch cấp thấp kia! Tất nhiên, trước tiên phải học thêm một vài công pháp sau đó thu thập tài nguyên để xem liệu có thể trong thời gian ngắn nhất đạt tới ngưng khí kỳ hay không.
Nói là làm, Quý Dương đi đến võ quán để chọn vài quyển công pháp.
Theo quy định của Phái Lưu Vân, nếu đệ tử ngoại môn đạt đến cấp 7 của Luyện thể kỳ, họ có thể nhận được ba cuốn công pháp phàm giai cao cấp miễn phí.
Sau khi báo danh với các Trưởng lão, một vị trong đó là Đại trưởng lão Vệ gia bình tĩnh nói:
“Hãy đánh ra một quyền, để ta xem tu vi của cậu đã đạt tới tiêu chuẩn hay chưa?”
Đối với cảnh giới Luyện thể mà nói tu vi khá mơ hồ khó mà nhận biết được, vẫn nên là kiểm ra sức mạnh dựa trên việc ra đòn.
Quý Dương vận sức nhanh chóng đánh ra một đòn, tiếng không khí bị nén lại ùng oàng. Mặc dù khí thế của cú đấm này rất mạnh mẽ, nhưng vị trưởng lão kia chỉ cần một cái phẩy tay đã dễ dàng hóa giải được nó. Thân thể của ông ta chỉ hơi run nhẹ.
“Tốt lắm. Ngươi hãy đến đây chọn một cuốn công pháp có thể giúp ích cho ngươi sau khi đạt đến luyện thể kì tầng thứ 10. Vất vả cho ngươi rồi”. Trong mắt vị trưởng lão đầy vẻ tán thưởng đối với sức mạnh mà Quý Dương vừa thể hiện.
“Đa tạ sự khen ngượi của người, trưởng lão” Quý Dương khiêm tốn nói.
“Vào đây, hãy chọn lấy ba cuốn công pháp phàm giai cao cấp cấp từ tầng hai.” Vị Trưởng lão quản lí thư các cười nói.
Quý Dương không lãng phí thời gian, trực tiếp đi lên tầng hai của thư các.
Không gian bên trong tàng thư các rất lớn, có vô số bí kíp công pháp bên ngoài là những phàm giai công pháp cấp thấp và cấp trung.
Nếu học các công pháp hạ cấp và trung cấp này rồi tua nhanh thời gian về 10 năm sau, hắn có thể có một kiến thức võ thuật phong phú, nhưng nếu thật sự làm vậy chỉ sợ, mỗi cuốn công pháp đều có những hạn chế riêng của nó, chỉ sợ sau này nó sẽ gây ảnh hưởng cho việc học công pháp phía sau, hậu quả thật không giám tưởng tượng.
Sau một hồi lựa chọn và tỉ mỉ cân nhắc hắn đã chọn được ba cuốn công pháp phù hợp với mình trong đó:
Một cuốn kiếm pháp phàm giai cao cấp gọi là: Cuồng phong kiếm pháp.
Một cuốn thân pháp phàm giai cao cấp gọi là Vô ảnh thân pháp, cuốn thân pháp này giúp hắn có thể nhanh chóng tăng tốc trong cự li ngắn. Khi lựa chọn cuốn thân pháp này hắn đã cân nhắn rất kĩ, trong tình huống đụng độ với một cường giả hùng mạnh, sự chênh lệch về thực lực quá lớn, có thể sử dụng thân pháp này để chạy trốn một phen. Gặp phải hoàn cảnh hiểm nghèo, một thân pháp nhanh nhẹn có thể giúp hắn thoát một phen sinh tử.
Cuối cùng là một cuốn quyền pháp phàm giai cao cấp: Kim cang quyền.
Việc lựa chọn một cuốn quyền cước cũng nằm trong dự tính của hắn. Kiếm thuật sẽ là phương pháp tấn công chính của hắn, trong khi quyền cước sẽ là phương pháp tấn công phụ trợ. Nếu thanh kiếm vô tình bị đánh gãy hoặc bị đánh văng đi, hắn có thể sử dụng quyền công pháp của mình để tiếp tục ứng chiến, ít nhất là sẽ không rơi vào thế bị động, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.
Sau khi chọn xong công pháp cho mình, Quý Dương tới chỗ vị trưởng lão quản sự để đăng ký mượn sách.
Trưởng lão nghiêm nghị nó: “Theo quy tắc của giáo phái, ngươi không được đưa nó cho bất cứ ai và phải trả lại cho thư viện trong thời gian 1 tháng”.
“Đệ tử đã biết” Quý Dương gật đầu rồi rời đi.
Trở về thạch thất của mình, hắn nhanh lần lượt xem qua ba cuốn công pháp của mình, đem toàn bộ thông tin khi nhớ trong đầu. Hắn bắt đầu điều khiển thời gian tu luyện của từng cuốn sách một.
Sau khi sửa đổi kim cang quyền trong mười năm, kim cang quyền của hắn giờ đã được luyện tới trình độ hoàn hảo.
Tương tự với vô ảnh, hẵn đã cũng đã luyện nó tới trình độ hoàn hảo chỉ bằng một cái nhắm mắt.
Cuối cùng là cuồng phong kiếm pháp, những hiểu biết sâu sắc về kiếm đạo trong vòng 10 năm nhanh chóng tràn ngập đầu óc hắn, ngay tức khắc nó đã được hoàn thiện.
Cơ thể Quý Dương rơi vào một trạng thái kì lạ, cả người bồng bềnh, một ánh sáng dễ chịu bao trùm lấy hắn. Qua một khoảng thời gian, đỉnh đầu Quý dương run lên, hắn mở mắt và rút kiếm ra, một luồng kiếm khí thanh lãnh sắc bén phóng ra.
Rầm!!
Thanh kiếm cách bức tường gỗ một khoảng, nhưng kiếm khí của nó đã để lại một vết chém sắc lẻm trên đó.
“Đây là một dạng sơ khởi của kiếm khí sao?”
Quý Dương có chút ngạc nhiên. Hắn không ngờ rằng mình vậy mà đã lĩnh hội được kiếm khí.
Kiếm khí là một dạng thức vô cùng đặc biệt, mà không phải ai cũng có thể hiểu được. Trên đại lục này, những kẻ sở hữu kiếm khí đều là những cường giả hàng đầu. Kiếm khí có thể giúp họ tăng vọt sức chiến đấu, thậm chí có thể đấu ngang cơ với những kẻ ở cảnh giới cao hơn.
Đối với một tia kiếm khí này của Quý Dương, dù vẫn chưa phải là kiếm khí chân chính, nhưng nó cũng sở hữu một phần sức mạnh của kiếm khí, cho phép sức mạnh của hắn tăng lên rất nhiều. Tương lai tia kiếm khí này sẽ đột phá thành kiếm khí chân chính.
Đến tận lúc này hắn vẫn không thể tin rằng mình thế mà lại có được kiếm khí.
“A! Ta có thể Tua nhanh thời gian tu luyện của kiếm khí này tới 10 năm sau không nhỉ?” Tim Quý Dương như ngừng đập khi nghĩ ra ý tưởng này, nếu thật sự có thể thành công….. Vừa nói hắn vừa lựa chọn sửa đổi thời gian của tia kiếm khí thành 10 năm sau.
Ngay lập tức, một lượng lớn sự hiểu biết về Kiếm Đạo dâng lên trong trái tim của Quý Dương. Tia kiếm khí của hắn tăng trưởng thành luồng kiếm khí sắc bén hùng hậu, có thể dễ dàng cắt đứt mọi thứ.
“Là kiếm khí… Kiếm khí chân chính!” Quý Dương thốt lên.
Hắn không thể tin được mình lại có thể lĩnh hội kiếm khí một cách đơn giản như vậy. Phải biết ngay cả những kiếm sĩ có thiên phú cao cũng chưa chắc có được kiếm khí a!
Nếu chuyện hắn có được kiếm khí lộ ra, tất cả mọi người ở khu ngoại viện sẽ bị sốc. Thậm chí, có thể dẫn đến một cuộc tranh đoạn với các môn phái đối lập, Quý Dương kiêu ngạo nghĩ.
“Nếu đã có được kiếm khí, vậy thì đã đến lúc xuống núi để lịch lãm, phải nhanh chóng đạt đới cảnh giới Luyện khí càng sớm càng tốt.”
Nghĩ là làm, Quý Dương chuẩn bị một lượng lớn lương khô và xuống núi.