Nếu Anh Đáp Lại, Em Xin Từ Chối - CHƯƠNG 3: Ở LẠI ĐÂY
CHƯƠNG 3: Ở LẠI ĐÂY
“ Chắc Taki không thấy phiền nếu tớ hơi nhiều lời đâu nhỉ….”. Ame nói với vẻ mặt thăm dò.
Ame vừa mới nói gì ấy nhỉ, cậu ấy làm tôi bất ngờ quá đấy. Cậu ấy vẫn cứ tiếp tục nói trong khi tôi hơi vẫn đang còn vô cùng ngạc nhiên chưa thốt lên lời.
“ Chắc không phải lúc nào Taki cũng…chọn tớ khi có 2 sự lựa chọn…nhỉ?!”. Ame có vẻ ấp úng một chút.
“ Hai…Hai sự lựa chọn?”.
“ Ừmmm…àaa…”.
“ Có phải ý cậu là, câu hỏi…khi nãy của sếp phải không?”. Tôi cố nhìn xem phản ứng của ấy như thế nào…
Không hiểu ý định thực sự của Ame là gì. Thật là, chắc đó không phải là sự thật đâu nhỉ?!.
Tất nhiên, tôi đã chọn Hika để thoát khỏi tình cảnh ban nãy, nhưng hoàn toàn chẳng có ý nghĩ gì về việc ai tốt hơn để lựa chọn cả.
“ Tớ cũng đã bị hỏi như vậy khá nhiều lần.”. Ame tiếp tục.
“ Hả..”.
Có ý gì khác ngoài câu hỏi của sếp ban nãy không nhỉ? Tôi chẳng thế nghĩ ra, nên tôi chẳng đưa ra được câu trả lời nào. Dẫu vậy, Ame vẫn tiếp tục với câu hỏi của mình.
“ Taki-chan chắc thuộc hội người yêu chó đấy nhỉ!”.
Cậu ấy đang nói gì vậy nhỉ?. Tôi cứ thầm nghĩ.
Đột nhiên, Ame nghiêng người về phía trước, khuỷu tay cậu ấy chống lên bàn. Không thể tránh khỏi, khoảng cách giữa chúng tôi bị kéo lại rất gần. Bàn tay cậu ấy cẩn trọng kéo tay tôi lại gần, áp sát dần, sát dần..và chẳng thể nào tách khỏi cơ thể cậu ấy nữa rồi.
“ Ôi…!”.
…“Hội người yêu chó” mà cậu ấy nhắc là trạng thái này hay sao?.
“ Cậu nói…cái gì trông giống tớ…”.
“ M..m..èo..o?”.
“ Ừm”.
“ Nhưng điều này thì có liên quan gì đếnnn….”. Tôi bỗng nhiên thấy run một chút.
“ Sau khi nói về “ Hội người yêu chó”, cậu lại nói trông cậu như một con mèo. Điều này là sao? Cậu đang trêu ghẹo tớ đấy à?”.
“ Không, không, tớ không quan tâm đến điều này lắm. Ame, cậu chẳng phải là một người rất thu hút hay sao..!”.
“ Im lặng nàooo”. Giọng Ame khẽ thều thào.
Khuôn mặt cậu ấy tiến lại gần tôi hơn, cắt ngang mọi lí lẽ của tôi.
Gì vậy….
Khoảng cách bỗng gần tới mức tôi có thể nghe rõ từng nhịp thở của cậu ấy.
Thứ gì đó rất ấm từ từ chạm vào môi tôi.
Dài và thon….Ngón tay sao?!.
Tiếng cậu ấy cười bỗng vang lên.
“ Em đang nghĩ về một nụ hôn hay sao?”.
“ …”. Tôi thẹn thùng mở mắt ra.
Vẫn là nụ cười rất đẹp đấy, với đôi mắt nhìn tôi trìu mến.
À, thì, tôi cũng chỉ nghĩ một chút thôi…
Nếu có thể tiến lại gần hơn chút nữa…(mặc dù mọi thứ đã kết thúc dở dang…).
“ Cậu ấy làm điều này với ý gì vậy chứ”. Tôi thoáng nghĩ.
Cậu ấy cứ tiến lại gần một chút, một chút…Khuôn mặt hoàn hảo của Ame gần sát lại tôi hơn. Tôi nhắm mắt lại theo phản xạ, không dám nhìn trực tiếp.
Một bàn tay của Ame nhẹ nhàng đặt lên má tôi, ngón tay cái hờ hững lướt nhẹ trên môi, trượt từ bên này qua bên kia. Mắt tôi chớp liên tục, vẫn chưa dám mở hẳn ra nhìn cậu ấy, có một cảm giác nôn nao, lạ lẫm chạy dọc khắp cơ thể.
“ Đó là lí do vì sao anh nói em hãy cẩn thận với những chú mèo!”.
“ Hừm..”.
Mỗi ngón tay của Ame dần dần lùi ra xa, cậu ấy tiếp tục nói trong khi tôi đang ngơ ngác, miệng vẫn chưa kịp khép lại.
“ “Chuột đã bị dồn vào chân tường rồi, mèo sẽ cắn nó một phát”*, Taki, em có muốn làm chú mèo không?”.
“ Là..là..”.
Giọng nói của Ame thì thầm bên tai, và hơi ấm từ khuôn miệng cậu ấy cứ dàn dà áp sát lại, làm rối tung suy nghĩ và tốc độ của tôi, chậm dần đều.
Không, tôi phải thật cứng rắn lúc này.
“ Tớ, tớ không cắn nỗi đâu!”.
“ Ồ, vậy thì thật tốt. Anh đang nghĩ sẽ ra sao nếu em cắn ngón tay của anh?!”.
Trong khi Ame vẫn đang cố tình đùa giỡn, tôi định cắn vào ngón tay cậu ấy, ngón tay đã vuốt ve môi tôi khi nãy. Tôi tự hỏi tại sao đột nhiên mình can đảm vậy nhỉ?.
“ Này, Taki!”.
Cậu ấy gọi khi tôi đang cố tình nhìn đi hướng khác.
“ Tại sao cậu lại làm điều này? Tớ cứ suy nghĩ nãy giờ? Cậu làm điều này là có ý gì chứ?”.
“ Tại sao à? Tại vì anh cảm thấy như mình mới bị em “đá” vậy!”.
“Đá” sao? Tôi đang nghe điều gì vậy nhỉ.
“ Cậu nói ai vậy?”. Tôi tròn xoe mắt nhìn Ame.
Tôi thật sự bất ngờ khi nghe từ “đá” phát từ miệng Ame. Dường như tôi vẫn chưa hiểu gì Ame rồi.
Một chàng trai ưu tú không thể nào chấp nhận nổi chuyện mình không được chọn để hẹn hò hay sao? Nếu như vậy, chẳng phải cậu ta là một tên ích kỉ đấy chứ?.
“ Tớ xin lỗi nhưng không tới mức nói rằng: cậu không được chọn, chỉ là, chỉ là…tớ nghĩ rằng Ame sẽ hiểu chứ?”.
“….Ít nhất thì em đã chẳng chọn anh!”. Trong giọng nói của cậu ấy có chút gì chua chát.
Phải một lát sau, thanh âm quen thuộc mới vang lên, cậu ấy lại nói bằng một chất giọng điềm tĩnh như mọi khi. Khi tôi ngoảnh lại nhìn cậu ấy, khuôn mặt cậu ấy trở lại trạng thái trầm tư như ban đầu, với một nụ cười đầy ẩn ý.
Có chuyện gì vậy. Tôi nghĩ thầm.
“ Dù thế nào đi nữa, anh cũng muốn em quay lại đây”.
Cậu ấy thấp giọng xuống, nói thêm: “ Dù cho anh có trông thật xấu xa”. Gương mặt vẫn cười đầy khó đoán. Mỗi câu chữ đều có chút bất ổn. Tôi cảm thấy hơi lạnh, dù bây giờ mới chỉ là mùa thu.
“ Đó là lí do tại sao….”.
Đôi môi Ame nhếch lên một chút, cậu ấy đang mỉm cười.
“ Hãy cứ bắt đầu lại đi, cho tới khi nhận được một câu trả lời đúng!”.
“ Àaa”. Tôi bắt đầu bối rối.
Ánh mắt chúng tôi chợt va phải nhau. Vẫn là khuôn mặt ưu tú ấy, nụ cười khó đoán. Không phải là trông rất ranh mãnh đấy chứ?.
“ Tớ đã không để tâm nhiều lắm”. Tôi đáp.
“ Vậy hãy để anh chọn. Hôm nay. Em về hay không về?”.
“ À, chuyện này, Tớ phải về chứưư…”.
Vừa nói xong thì tôi nhớ ra chuyến tàu cuối cùng cũng đã chạy qua rồi. Tôi vội vàng đứng dậy nhìn đồng hồ. Bỗng nhiên cảm thấy nỗi tuyệt vọng đang xâm lấn.
“ Không thể nào…”. Tôi thốt lên.
Chẳng còn lựa chọn nào khác.
Ame vui vẻ nói, trong khi tôi uể oải nằm thượt dài ra bàn.
“ Đêm nay ở lại đây. Đó là câu trả lời tốt nhất rồi”.
“ Tớ không thể về hay saooo..”.
Chuyến tàu cuối cùng đã xuất bến.
***
Chú thích:
*Giải thích câu thành ngữ của Nhật Bản
maiquan099
Á chà. ông hình như tính toán hết rồi à? Và Taki có vẻ đang lưỡng lự về việc ở lại nhà của Ame rồi. Dễ có nguy hiểm lắm đừng ở lại Taki ơiiiiiiiiiiiiiiiii.
kevin77
Tò mò không biết Taki có ở lại k nhỉ? có khả năng sẽ ở lại. Mà Ame có vẻ hơi hơi láu cá nhỉ.
Nhat Viet
Đọc chương 2 thấy nghi nghi rồi, chương 3 có vẻ Ame đúng là kiểu badboy rồi. Hóng chương sau xem đúng k ?
NHAT MAI
các bạn đón đọc nhé!