Nữ Phản Diện Phát Cuồng Vì Anh Trai - Chapter 2
Phải mất tận ba ngày trời tôi mới có thể gộp hai nhân cách nữ phản diện và nhân viên nô lệ lại với nhau.
Trong ngày đầu tiên, tôi chìm vào giấc ngủ sâu sau cuộc chuyện với anh trai và nhìn lại hai cuộc đời trong mơ. Thật lòng là tôi cảm thấy rất mệt luôn đó. Vào ngày thứ hai, tôi tỉnh dậy với một cái đầu đã được khai thông. Nhưng tôi lại vì một cú sốc mà ngã khụy. Cảm giác như hai linh hồn đang cùng lúc vật lộn với nhau khiến cho cơ thể này cạn kiệt năng lượng. Chân phải và chân trái cứ dịch chuyển theo những hướng khác nhau. Và gần như lúc nào cũng vậy khiến tôi thấy thật khó chịu.
Đến ngày thứ ba, Alexei vì quá lo lắng nên đã cầu xin tôi nằm yên nghỉ ngơi, vậy nên tôi đã đi đọc sách. Được đọc về những sinh vật chưa từng trông thấy nghe thật rùng rợn nhưng tôi lại thấy rất bình thường. Khi mới bắt đầu đọc tôi có hơi buồn nôn, nhưng được một lúc, cảm giác chóng mặt ấy từ từ giảm hẳn. Và tôi nhận ra mình quên luôn cảm giác khó chịu trong lồng ngực lúc này không hay.
Tôi mệt mỏi nhưng ba ngày trôi qua khá nhanh.
Mặc dù cả hai đã được gộp lại nhưng “tôi” chỉ giữ lại khả năng ăn nói của nữ phản diện, còn lại thì học hết mọi năng lực thuộc về nhân cách kiếp trước. Vì đã sống hai đời nên tuổi thọ gần như gấp đôi, tuy nhiên phần lớn cuộc đời Ekaterina bị giam cầm trong dinh thự nên quyết định thế này là hợp tình hợp lý.
Dù sao, đã đến lúc cô nhân viên nô lệ cải trang thành nữ quý tộc để bước vào phân cảnh rồi!
Buổi sáng ngày thứ tư, Alexei đến thăm tôi. Tôi nở một nụ cười tự tin nói anh, “Anh ơi, em đã làm anh lo lắng. Nhưng bây giờ em ổn rồi.”, thế nhưng anh vẫn không khỏi lo lắng. Và anh ấy đương nhiên sẽ không tin tôi rồi.
“Tuy nhiên, em vẫn phải tiếp tục nghỉ ngơi. Em cứ bị ngất xỉu liên tục vậy hẳn là do cơ thể em quá mỏng manh yếu đuối. Em đừng cố gượng ép bản thân mình nữa.”
Đúng là một tsundere. Anh ấy đích thực là một tsundere đi tiên phong mà.
(*người có vẻ ngoài hơi thô thiển, nóng tính nhưng thực chất bên trong lại ấm áp, tình cảm, tốt với người khác, rất dễ ngại ngùng và đáng yêu.)
Theo như những gì tôi biết, “tsundere” là người có phần tính cách “lạnh lùng với mọi người và chỉ dịu dàng với một số người nhất định”. Nhưng tôi không có gì để xác thực thông tin đó.
Dù sao, Alexei không tỏ ra thù địch với Ekaterina. Anh ấy chỉ yêu thương quá mức mà thôi. Anh luôn mang một vẻ đẹp lạnh lùng xa cách nhưng lại đối tốt đến mức mù quáng với một người duy nhất trên đời. Và người đó chính là tôi! Thật là một điều tuyệt vời!
“Em thật sự không sao. Đây là lần đầu tiên em cảm thấy sảng khoái như vậy. Cảm giác cứ như vừa được tái sinh vậy. Với lại, em có một lý do quan trọng khiến em không thể nghỉ ngơi.” Ekaterina đanh mặt lại, “Anh à, còn chưa đến một tháng nữa là em nhập học rồi. Vậy mà học lực của em lại quá tệ!”
Bùm!
Đúng vậy. Ekaterina, người đến nửa năm trước vẫn còn bị giam cầm, vốn dĩ không có cơ hội được giáo dục như một tiểu thư quý tộc.
Gia đình quý tộc tiêu chuẩn bắt đầu thuê gia sư giáo dục con cái họ từ năm 5 tuổi… Hẳn là vậy. Tuy nhiên, Ekaterina đã bị bỏ rơi cho đến tận năm cô 14 tuổi. Mẹ cô đã cố tìm cho cô một gia sư, nhưng tất cả bọn họ đều biến mất. Ắt hẳn là do bà nội khốn khiếp đã ra tay ngăn cản. Dù gì thì bà ấy cũng chẳng thích những việc con dâu làm. Vì sao bà ấy lại không bị trừng phạt cơ chứ?
Mẹ Ekaterina đã dạy vài thứ cho cô nhưng cũng chỉ có vậy do thiếu tài liệu chỉ dạy. Với lại cuối cùng bà lại nằm liệt trên giường. Khoảng nửa năm trước, anh trai đã thuê gia sư cho cô nhưng do đang trong thời kỳ nổi loạn mà cô cũng chẳng học được gì.
Vì vậy, tôi không biết tôi có thể theo kịp tiến độ chương trình tại học viện chỉ bằng lượng kiến thức hiện tại của mình không nữa.
“Lý do anh trai đưa em đến đế đô sớm hơn thời gian nhập học một tháng là do lo lắng về chuyện này, không phải sao?”
“Nhưng sức khỏe của em quan trọng hơn hết thảy điều gì. Anh sẽ đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Ngay cả khi người khác ở học viện có đánh giá em.”
Ơ, này này này!
Có phải Ekaterina trong trò otome quá phô trương là do một tay Công tước đây chống lưng không?
“Nhưng em muốn học. Sách lịch sử anh trai đưa em mượn ngày hôm qua rất thú vị.”
Vì đó là sự thật nên lời tôi nói ra vô cùng chân thành. Vốn dĩ trước khi tôi bắt đầu đi làm và trở thành một nhân viên nô lệ, tôi đã luôn thích đọc lịch sử tiền Edo.
Thành thật mà nói, tôi thích đọc tiểu thuyết lịch sử hơn những cuốn lịch sử khô khan. Thế nhưng cuốn sách anh cho mượn thật sự rất thú vị làm tôi tò mò muốn đọc thêm.
“Cuối cùng thì em cũng tìm được thứ em muốn làm. Em phải học thật chăm chỉ để đạt được điều đó.”
“Một thứ em muốn làm? Hmm, anh có thể hỏi đó là gì được không?”
“Em sẽ học tập thật chăm chỉ để thông hiểu luật pháp… Sau đó em muốn phụ anh trai làm việc.”
Alexei tròn xoe mắt vì ngạc nhiên.
Ở kiếp trước, tôi không phản ứng nhiều khi đọc về thiết lập của Alexei, người đã trở thành Công tước ở tuổi 17.
Tuy nhiên ba ngày qua, tôi đã nhận ra sau khi suy nghĩ kỹ càng.
Trở thành Công tước là một việc không hề dễ dàng một chút nào cả!
Nếu đem ra so với thế giới ở kiếp trước, tước hiệu này không phải ngang hàng với Chủ tịch một công ty cổ phần thương mại đồng thời kiêm nhiệm cả chức thống đốc một tỉnh sao?!
Alexei đã cố gắng được ở cạnh Ekaterina nhiều nhất có thể nhưng anh vẫn phải chạy đi xử lý giấy tờ và đưa ra quyết sách. Đúng là điên thật mà.
Theo như tôi nghe được, anh ấy phải xem xét việc sản xuất hầm mỏ… “Tuyệt thật!!!” trong lãnh địa Công tước, miễn thuế ở một số làng chịu thiệt hại vì bom mìn và ký duyệt thư bồi thường cho một số vùng đã nhập khẩu thức ăn có chất lượng kém.
Hơn hết, tôi còn vô tình nghe được lời phàn nàn về một con rồng khổng lồ đang hoành hành trong khu rừng trải rộng khắp lãnh địa. Do nó, tiều phu không thể vào rừng đốn cây tuyết tùng đen 4 ngàn năm tuổi.
Hoàn thành một đơn hàng được một nhân vật quan trọng đặt riêng rất quan trọng. Đó là lý do họ yêu cầu nguồn ngân sách bổ sung để tăng cường bảo mật và báo cho khách hàng về việc trì hoãn…
Tưởng tượng thử cảm giác “một con rồng đột nhiên xuất hiện!” cùng hàng tá “báo cáo” hằng ngày và những “ngân sách bổ sung” nghe thật khủng bố…
Dù thế nào đi nữa, Alexei trông cực kỳ bận rộn.
Nhưng anh ấy vẫn làm rất tốt!
Có lẽ anh ấy đã học thuộc tất cả mọi thứ liên quan đến lãnh địa. Chỉ cần nhắc đến một ngôi làng, anh ấy có thể kể vanh vách vị trí nơi đó ở đâu, địa thế, sản vật chính, số lượng dân cư và vâng vâng.
Không chỉ riêng kiến thức mà cả khả năng thích ứng của anh trai cũng thật tuyệt vời. Anh đã kịp thời đưa ra chỉ thị cho từng vấn đề một, xử lý giấy tờ cùng hàng loạt công việc khác. Và đặc biệt là anh ấy nắm rõ tất cả mọi thứ.
Đúng là một người hoàn hảo khi có thể làm mọi thứ khi chỉ mới 17 tuổi! Anh ấy không phải đang bật hack đó chứ?
Uesugi Takayama, một quân chủ khôn ngoan thời Edo cũng đồng thời là một lãnh chúa phong kiến. Nhưng Alexei vậy mà lại có thể đem ra so với nhân vật nổi tiếng ấy.
Lúc này nhân viên nô lệ đột nhiên nghĩ.
Cứ như vậy… anh trai sẽ chết vì làm việc quá sức mất.
Mình nên kéo những người tài giỏi về làm việc!
Mình đã quyết định phải phá hủy flag hủy diệt. Nhưng hiện tại mình thấy anh trai trùm cuối có thể sẽ chết vì kiệt sức mất.
Mình phải ngăn cản!
Sao mình có thể ngăn được điều này đây? Vụ này còn khó nhằn hơn cả flag hủy diệt nữa!
Đó là lý do tôi đề nghị giúp đỡ chứ không có ý muốn thay thế anh ấy.
Cơ mà Alexei chỉ đáp trả bằng một nụ cười… Anh ấy chắc chắn không coi trọng lời nói của tôi. Nhưng bình thường vốn đã như thế mà.
“Em thật tử tế, Ekaterina. Em không phải bận tâm về công việc đâu.”
“Vâng. Vậy trước tiên, em muốn mình đạt được năng lực học tập bình thường đã”, Ekaterina lập tức trả lời không dao động. “Em hứa sẽ không quá sức. Vì thế xin anh hãy sắp xếp một gia sư tốt cho em, anh trai… Chứ cứ thế này mà nhập học em ngại lắm. Nhé anh.”
Nhé? Tôi hơi ngửa cổ và tỏ ra dễ thương nhất có thể. Người anh cuồng em gái gật đầu ngay tức khắc và bảo rằng gia sư sẽ đến từ ngày mai. Yay!
Em nghĩ chắc chỉ có anh trai cảm thấy ngại ngùng khi nhìn thấy gương mặt ra vẻ trà xanh dễ thương yếu đuối này thôi… Tôi sẽ không như vậy với người khác kẻo họ lại chán ghét tôi.
Dù sao thì từ ngày mai tôi sẽ cố gắng hết sức… Dù cho chỉ nên vừa vừa phải phải như mọi người kẻo lại ngất lần nữa.