Sau Gameshow, Người Yêu Cũ Thượng Lưu Trở Lại Tán Tỉnh - Chapter 001
Chương 1 – Tiên nữ ba-lê
Một blogger giải trí nổi tiếng đã cập nhật Weibo vào sáng sớm:
“Mối quan hệ thật sự giữa các thần tượng hàng đầu, cặp đôi C đang yêu nhau! Châu Mịch và Cảnh Ngôn đã qua đêm trong một câu lạc bộ cao cấp, ôm chặt vai nhau thân mật. Đoạn phim đã được tung ra mời các bạn đón xem.”
Đoạn phim có độ nét cao đến không ngờ, hai người rất thân thiết, Cảnh Ngôn trông giống như dang tay ra chắn gió cho Châu Mịch đang đứng ở phía sau và thỉnh thoảng nhìn lại.
Trong màn đêm tối dày đặc như mực, khuôn mặt Châu Mịch đẹp trong veo như nước. Cô ấy ngẩng đầu nhìn lên Cảnh Ngôn và làn da lấp lánh trong sáng bóng lên mịn màng. Không biết Cảnh Ngôn đã nói gì khiến cô mỉm cười không giấu được niềm hạnh phúc, đôi mắt cong lên thanh thoát nở nụ cười tươi như hoa.
Khi cả hai cùng nhau bước vào một căn biệt thự lớn trong một khu biệt thự cao cấp. Màn hình dừng lại đột ngột.
Nhờ một chương trình gameshow biểu diễn vũ đạo, cựu trưởng nhóm Nam Ba trở nên nổi tiếng, cùng chung một khung hình với nam thần tượng hàng đầu, mức độ quyến rũ cũng chênh lệch.
Chủ đề về Châu Mịch – Cảnh Ngôn đã đứng đầu danh sách tìm kiếm thịnh hành, nhanh chóng chuyển từ nóng thành bùng nổ chỉ trong một giờ đã vượt mốc một trăm triệu lượt xem.
“Khi tôi xem chương trình Vũ Điệu Bùng Nổ và phát hiện ra họ đang tán tỉnh nhau, chắc chắn rồi, dù sự thật có muộn màng nhưng anh cũng không được vắng mặt nhé! Nhưng mà đừng tìm các cô gái không tiếng tăm nhé anh trai! Làm ơn!”
“Đây là cựu trưởng nhóm vô danh nào đó đã đơn phương tự tạo thêm kịch tính cho tên tuổi của mình? Nhân đây, gửi bạn ca khúc để xoa dịu trái tim mình nhỉ! Châu Mịch – ca khúc Anh Không Xứng, Cảnh Ngôn – bài hát Chia Tay Đêm Nay.”
“Không bí mật, chỉ có người qua đường, Cảnh Ngôn và Châu Mịch có thật là một cặp? Tôi thấy tiếc cho Cảnh Ngôn.”
“Cảnh Ngôn, hãy trả điện thoại cho tôi, tôi đã đập điện thoại mất rồi. Tuy tôi rất thích các cặp tình chị em. Nhưng ít nhất cũng không thể là Châu Mịch. Cô ta ngoài khuôn mặt được đánh bóng tên tuổi ra thì không được điểm nào.”
“Giành lấy Cảnh Ngôn, thật ảo tưởng, khi nào Châu Mịch mới có thể buông tha Cảnh Ngôn vậy?”
Suốt thời gian qua, tất cả bình luận đều nhắm vào Châu Mịch cho rằng cô ấy đang lợi dụng Cảnh Ngôn để quảng cáo tên tuổi.
Trợ lý của Châu Mịch, Tiểu Duyên, bận rộn đến chóng mặt, vừa phải kiểm duyệt các bình luận vừa phải họp báo truyền thông về sự việc vừa qua.
Châu Mịch tham gia chương trình Vũ Điệu Bùng Nổ, sau đó nổi tiếng như diều gặp gió, nhiều người mê mẫn vũ đạo của cô ấy. Vũ Điệu Bùng Nổ mới chỉ được nửa chặng đường, số lượng người theo dõi Weibo của cô ấy đã tăng lên đáng kể từ ba trăm ngàn lượt lên đến hơn sáu triệu lượt theo dõi. Người hâm mộ gọi cô ấy là tiên nữ ba-lê.
Đây là lần đầu tiên bị vướng phải thị phi một chiều như vậy.
Chỉ mới một buổi sáng, lượt tìm kiếm phổ biến trên Weibo vẫn không ngừng tăng.
…
Văn phòng chủ tịch tập đoàn Chu Thị trên tầng cao nhất.
Chu Thiên đứng trước cửa kính trong suốt, mang một cặp kính màu vàng, đôi mắt dưới cặp kính lạnh lùng, khuôn mặt góc cạnh, thân hình mảnh khảnh và cao.
Anh ấy lấy điện thoại di động ra và nhấp vào một tài khoản Weibo đã lâu không sử dụng, vừa thấy thông báo người đại diện tập đoàn Chu Thị cho thương hiệu cao cấp Mộc Sắc đã được công bố:
“Ngọc trai tô điểm nhẹ nhàng lan tỏa, hoa rơi nhẹ trên váy, tận hưởng khoảnh khắc thơ mộng, năm 2022, Châu Mịch cùng Mộc Sắc khám phá khả năng vô hạn.”
Chu Thiên cong môi cười thầm, nhấn vào góc dưới bên trái để chuyển tiếp, thản nhiên gõ hai chữ:
“Chào mừng.”
Chu Thị với tư cách là một tập đoàn công nghệ thông tin kỳ cựu lâu đời, trong những năm gần đây đã hoạt động sang lĩnh vực hàng xa xỉ, xu hướng thời trang, mới đây đã cho ra bộ sưu tập các mẫu thiết kế ấn tượng và nghiêm túc kết hợp xu hướng thời trang dẫn đầu trong giới thiết kế, vươn tầm ra thế giới cực kỳ thành công.
Về việc lựa chọn đại sứ thương hiệu cao cấp, Chu Thị trước nay luôn đầu tư rất nhiều tiền, người không nổi tiếng sẽ không được nhắm tới.
Giờ đây là lần đầu tiên mời một cựu trưởng nhóm múa ba-lê làm đại diện cho thương hiệu trang sức cao cấp. Nhưng Chu Thiên với tư cách là chủ tịch tập đoàn, người đưa ra quyết định những kế hoạch mang tầm quốc tế, thậm chí khó tin hơn anh ấy còn đích thân chuyển tiếp thông báo chính thức xác nhận đại diện của thương hiệu tập đoàn.
Bài đăng gần nhất của anh ấy trên Weibo là từ hai năm trước tuyên bố rằng Chu Thị quyết tâm mở rộng phạm vi kinh doanh trên các lĩnh vực khác.
Chỉ hai từ chúc mừng cũng có sức ảnh hưởng lớn, trong phút chốc việc Châu Mịch bị mắng không thương tiếc giờ đã thay đổi cục diện.
“Trước đó không có một chút tin đồn nào, thế mà Châu Mịch lại lặng lẽ trở thành người đại diện thương hiệu Mộc Sắc.”
“Châu Mịch vỗ tay, Châu Mịch”
“Toàn là chuyện phiếm, đã thấy chưa? Tiên nữ của chúng ta đang chăm chỉ làm việc mà.”
Cái tên Châu Mịch – Cảnh Ngôn vừa mới đứng đầu bảng xếp hạng tìm kiếm phổ biến dần dần biến mất, kèm theo danh sách tìm kiếm là Châu Mịch ra khỏi giới giải trí, Châu Mịch giải quyết nội bộ, Châu Mịch không xứng đáng, chửi bới cô ấy…cũng hoàn toàn biến mất.
“Trong tình huống bình thường thì không nên…” – Tiểu Duyên lại bấm vào tài khoản Weibo của Châu Mịch, xóa hết những bình luận và tin nhắn chửi bới.
“Chuyện gì vậy?” – Châu Mịch nhìn sang Tiểu Duyên với khuôn mặt ngạc nhiên hỏi.
“Làm sao mọi chuyện có thể giải quyết nhanh chóng đến vậy?” – Tiểu Duyên cau mày.
“Nếu là công ty làm việc đó, hoàn toàn không thể nhanh như vậy.”
Vẻ mặt Châu Mịch vẫn bình thản, “Ý chị là công ty đã hứa ngày mai sẽ gỡ bỏ những bình luận chửi bới và các tìm kiếm thịnh hành, nhưng hôm nay đã có người khác giúp em giải quyết trước rồi sao?”
Tiểu Duyên gật đầu.
Châu Mịch khẽ cau mày, thầm đoán ra được điều gì đó.
Tiểu Duyên đã làm mới các tìm kiếm phổ biến, nhìn thấy top xu hướng tìm kiếm mới nhất là “Châu Mịch đại sứ của thương hiệu Mộc Sắc”, phút chốc đứng hình.
Thật khó nói nên lời, ban đầu chủ động đưa ra lời mời là Mộc Sắc. Sau nhiều lần thương lượng vẫn chưa đưa ra câu trả lời vẫn là Mộc Sắc. Bây giờ lại đột ngột thông báo chính thức như vậy.
Trái tim Châu Mịch thắt lại, cô giựt lấy điện thoại trên tay Tiểu Duyên.
Quả thực, chỉ có mình cô ấy biết, ngoài Chu Thiên ra thì không phải ai khác.
“Chủ tịch, lượt tìm kiếm phổ biến về cô Châu đã biến mất hoàn toàn rồi” – Trợ lý Vu Hằng nói xong, không thấy Chu Thiên trả lời, lặng lẽ ra khỏi văn phòng.
Vào mùa thu ở Nam Thành, bầu trời đầy cát và bụi.
Hoàng hôn ánh bụi vàng mịt mù , không thể nhìn rõ ánh chiều tà bên ngoài cửa sổ, ánh trăng hiện lên bóng mờ mờ ảo ảo.
Mỗi người đều có một mùa trăng khó quên. Trăng sáng trong như in lên bầu trời, cũng in vào tim mọi người.
Trong vòng chưa đầy mười phút, thông báo chính thức trên Weibo bùng nổ lượt xem khiến tài khoản của Châu Mịch tăng hơn một trăm ngàn lượt theo dõi.
Chu Thiên đang đứng trước cửa sổ kính trong suốt, nhìn ra tòa nhà cao trước mặt, đôi mắt đen sâu thẳm.
Trong tiềm thức, anh ấy nghĩ đến phản ứng và vẻ mặt Châu Mịch khi xem tin tức, đôi mắt anh như bị một lớp sương mù bao phủ, bất chợt mất tập trung.
Ánh trăng đêm đó mờ khuyết nhưng lấp đầy căn phòng, chiếu ánh lên mái tóc dài bồng bềnh.
Cô ấy rõ ràng đã sợ hãi nhưng mím chặt môi không nói gì. Đôi mắt của Chu Thiên đang dán chặt vào cô ấy, anh đưa tay ra véo vào chiếc cằm nhọn xinh của cô ấy, để Châu Mịch cố che giấu thế nào cũng khó tránh khỏi.
Cô không biết bản thân mình ngay lúc này, đôi hàng mi ướt đẫm, đôi môi căng mọng, biểu hiện tinh tế của một cô gái nhút nhát, trong mắt anh tất cả đều là từ chối cũng là đón nhận.
Chu Thiên vòng qua bờ vai gầy nhỏ của cô mà không nói trước, cúi người xuống, bàn tay ôm lấy chân cô ấy, nhẹ nhàng nhấc bổng lên, ôm cả người cô ấy vào lòng.
Trong nhà ánh trăng mờ ánh lên làn da mịn màng trắng sáng giống như sữa của Châu Mịch. Anh ấy còn nhớ mỗi lúc lướt qua từng cen-ti-mét làn da ấy, nhớ từng lúc Châu Mịch run rẩy.
Bản hợp đồng Chu Thiên ném lên trên bàn cà phê bằng đá cẩm thạch bị gió thổi bay, mực trên trang giấy vẫn còn chưa khô, chữ ký ở góc trang dưới cùng đã mờ tan.
(Hết chương này)