Anh Trai Nhà Bên, Đừng Ngủ Trên Giường Tôi - Chapter 1 - Hôn trộm khi say giấc
“Bá Vân, đi gọi Kiều Đình qua ăn cơm tối.” Mẹ Ngụy ló đầu ra khỏi cửa bếp và nói với cậu con trai vừa mới về nhà còn chưa kịp bỏ cặp sách xuống.
“Dạ.” Bá Vân đáp lại rồi bỏ cặp sách vào phòng trước. Khi anh thay đồ ở nhà vào và bước ra khỏi phòng, anh suýt va phải cô em nhỏ hơn ba tuổi Nguỵ Bá Kiều của mình.
“Anh ơi, em cũng muốn đi.”
Ngụy Bá Kiều nhìn người anh đẹp trai cao hơn nửa đầu của cô với đôi mắt tuyệt đẹp lấp lánh ánh sao.
Bá Vân đẩy đầu cô sang một bên rồi bước đi.
Hừ. Bá Kiều bĩu đôi môi hồng hào của mình và làm mặt xấu sau lưng anh cô. Chẳng bao giờ để mình theo cả.
“Chỉ gọi người qua ăn tối thôi, con theo thì làm được gì?” Mẹ Ngụy gõ lên đầu con gái. “Tới phụ mẹ dọn đồ ra.\”
“Thôi được rồi!\” Bá Kiều theo chân mẹ vào trong bếp. “Chà, hôm nay có món thịt bò với hành tây này, đúng món yêu thích của con.\”
“Cả ba đứa đều đang tuổi lớn, ăn thịt bò là hữu ích nhất cho sự tăng trưởng và phát triển.\” Mẹ Nguỵ cười hiền từ rồi xúc thịt bò xào hành trong chảo ra.
“Nhưng sao ngực con vẫn không phát triển dù con đã ăn rất nhiều rồi?” Bá Kiều nhìn xuống bộ ngực phẳng lì của mình và vẩy tay.
Ôi… Thật sự chẳng có tí trọng lượng nào.
Mẹ Nguỵ đưa dĩa cho con gái. “Con đừng nghĩ nhiều quá.\”
“Nhưng mà Kiều Đình chỉ hơn con một tuổi thôi mà đã có cup C rồi. Có phải do di truyền không mẹ?”
“…” Người mẹ cũng có cùng bộ ngực đáng thương nói với vẻ mặt vô cảm, “Kiếp sau con sẽ có người mẹ khác.\”
“Mẹ ơi, đừng mà!” Bá Kiều quấn quít lấy mẹ Nguỵ và làm nũng như một đứa bé. “Dù sau này con có già đi và trở thành một… con vẫn là con mẹ.\”
“Đừng ở đó nói năng vô nghĩa nữa!” Mẹ Nguỵ vừa cười vừa mắng, người thì nhanh chóng bước ra bàn.
“Được rồi!” Bá Kiều cười gian xảo, hai tay cầm dĩa thịt bò xào hành đầy ứ và bước tới đầu kia bàn ăn.
Ngụy Bá Vân đứng trước cảnh cửa đối diện nhà mình và lấy chìa khoá trong túi quần ra, rồi mở khóa, đẩy cửa bước vào.
Trong phòng khách, những chiếc rèm được kéo hẳn ra, khiến ánh hoàng hôn cũng vì thế mà khiến cho những bức tường màu be thêm phần rực rỡ, và trên chiếc sofa ba chỗ duy nhất trong phòng là một cô gái đang say giấc, cả người cô như được khoác lên chiếc áo màu cam, làn da trắng ngần của cô trông cực kỳ đẹp.
Tên cô gái này là Lương Kiều Đình. Là một thành viên trong đội điền kinh của trường, cô thường ngủ gục trên ghế sofa ngay khi về đến nhà mà không thay đồng phục ra.
Lồng ngực cô phập phồng đều đặn, hàng mi dày phủ bóng mờ mờ lên mi mắt dưới, đôi môi đỏ mọng và mềm mại còn thanh tú hơn cả cánh hoa anh đào và trên gò má thấp thoáng hiện ra ít tàn nhan.
Dù cô đã bật quạt lên, nhiệt độ cuối thu ở Đài Loan vẫn đủ nóng để khiến người ta toát cả mồ hôi mỗi khi di chuyển. Mái tóc dài được buộc cao lên của cô càng làm lộ ra cần cổ mảnh khảnh trắng ngần ngưng tụ mồ hôi.
Ngụy Bá Vân quỳ xuống trước cô và khẽ thì thầm, “Kiều Đình, ăn tối nào.\”
Cha của Kiều Đình đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ, còn mẹ cô là nhân viên ở quầy chăn ga gối đệm của một cửa hàng bách hóa. Bà làm việc từ 11 giờ sáng đến 10 giờ tối nên từ khi Kiều Đình 8 tuổi, mẹ cô đã dùng tiền bảo hiểm của cha cô để mua căn nhà. Hai người cũng không mất quá nhiều thời gian để đến được phòng B trên tầng sáu của tòa chung cư này. Sau khi làm quen với nhà họ Ngụy ở đối diện, bữa tối của cô hầu như ngày nào cũng được giải quyết ở đó.
Cha mẹ Ngụy đối xử với với cô như chính con gái ruột của họ, Ngụy Bá Kiều coi cô như chị gái của mình, còn Bá Vân…
Thấy Kiều Đình không đáp lại, hàng mi cũng không chớp như thể cô đang say giấc. Anh cúi đầu, hít vào một hơi thật sâu hương thơm ngọt ngào của cô gái rồi khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng.
Đôi môi ấy cũng không phản ứng. Anh liền không tự chủ được vươn đầu lưỡi ra phác họa hình dáng đôi môi hồng hào, rồi chậm rãi mơn trớn, ngậm lấy cả hai cánh môi, lần lượt mút vào.
Cơ thể cô nằm nghiêng sang một bên, khiến cho khuôn ngực bị cánh tay ép lấy tràn ra khỏi đường viền cổ áo. Anh nhấc cánh tay mảnh khảnh ấy đặt lên eo cô rồi vắt bàn tay to lớn của mình qua bộ đồng phục, nhẹ nhàng xoa nắn, ngực cô vẫn còn đang phát triển, nhưng trong đám bạn đồng trang lứa thì nó cũng được xem là đầy đặn rồi.
Cặp nhũ này có thể nói là nhờ anh làm lớn lên.
Khi anh lần đầu bắt gặp ngực của Kiều Đình, nó phẳng lì và không có tí mỡ nào. Nhờ anh nỗ lực mát xa gần như mỗi ngày nên mới dần dần thu được kết quả thế này.
Nụ hôn nhẹ nhàng lướt xuống cần cổ mảnh mai và hôn lên những giọt mồ hôi lấm tấm trên cổ cô.
Đồng phục của Kiều Đình là áo trắng với váy xanh rất bình thường. Ngay dưới cổ áo khoác trắng là là ba cúc áo để tiện cởi ra mặc vào. Bá Vân cởi cả ba chiếc cúc ra và kéo sang hai bên, để lộ áo ngực màu hồng.
Trước đây, anh luôn xoa nắn ngực nhỏ của cô qua lớp áo ngực. Lần này, anh mạnh dạn đem nhũ thịt lấy ra khỏi áo, trước mắt anh liền hiện ra một nụ hồng.
Đây là lần đầu tiên anh thấy đầu vú của Kiều Đình, chúng vẫn mang màu sắc rất đẹp khiến ngón tay Bá Vân khẽ run lên vì phấn khích.
Anh vươn tay chạm nhẹ vào nó, ấn ngón tay lên rồi xoa nắn nó theo vòng tròn.
“Hừm…” Miệng nhỏ rên lên nhưng vẫn không có ý định tỉnh dậy.
Tiếng rên rỉ của Kiều Đình thật sự tuyệt vời…
Anh không thể kìm chế được nữa liền cúi đầu, ngậm lấy nụ hồng và mút lấy.
“A…” Tiếng rên rỉ trở nên lớn hơn. Dáng vẻ co rúm của cô lại càng khiến “cậu em” dưới háng Bá Vân căng phồng, dựng đứng dưới lớp quần đồng phục kaki mềm mại.
Anh cởi thắt lưng quần, đưa bàn tay to lớn vào trong quần tây, bao lấy gậy thịt nóng bỏng đang run rẩy của mình.
Anh búng nhẹ vào đầu ngực ngọt ngào của cô gái, gậy thịt trong quần ngày càng lớn hơn nữa. Cuối cùng, anh không thể chịu đựng được ham muốn xuất tinh liền buông tha cho bộ ngực của Kiều Đình, rồi bước vào phòng tắm ở phía sau.
Khi cửa phòng tắm đóng lại, cô gái nằm trên sofa mở mắt ra.