Khóe mắt Cao Hi đỏ hoe vì tức giận. Mẹ nàng, Vy Thi, là con gái của đại công chúa Shou Kang, công chúa chỉ có duy nhất đứa con này. Không có gì ngạc nhiên khi bà đã quen với việc được nuông chiều, vì vậy, Vy Thi luôn khác lên mình khí chất của một tiểu thư quyền quý với biểu cảm lạnh lùng, từ chối mềm mỏng để dỗ dành chồng và chủ nhân, và từ chối làm ra những cử chỉ dịu dàng. Từ khi còn nhỏ, Cao Hi đã chứng kiến cảnh mẹ mình gác đèn một mình và đợi chồng đến rạng sáng. Lúc đó, cha của Cao Hi, con trai xông tước, gần như luôn ở trong phủ của bà Han.
Cao Hi cảm thấy có lỗi với mẹ mình và tức giận với người vợ lẽ hồ ly ở phủ phía tây. Nhưng nàng là con gái của vợ cả nên không thể hạ thấp địa vị của mình và tranh giành với một thê thiếp, vì vậy nàng đã liều mạng học tập, cố gắng vượt qua đứa con gái của người phụ nữ ở phủ phía tây. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là dù Cao Hi có dành bao nhiêu thời gian để học đi chăng nữa thì nàng cũng thể giỏi được như Cao Nhiên. Cao Nhiên có thể chơi một bài hát mới khiến bậc thầy đàn tranh phải ngạc nhiên. Nàng ta đã phát minh ra cờ vây và cờ caro, thứ thu hút các anh chị em trong gia đình tranh giành nhau. Đôi khi, Cao Nhiên sẽ thốt ra những câu thơ vô cùng tế nhị, nhưng khi được hỏi lại, Cao Nhiên cười nhạt, nói rằng nàng ta chỉ vừa nghĩ đến câu này và đã quên mất phần còn lại.
Không một ai tin rằng Cao Nhiên thực sự đã quên mất những câu thơ tinh tế, họ cảm thấy rằng nàng ta đang che giấu điều gì đó, vì vậy mọi người trong khu nhà lớn đều chú ý đến nàng ta nhiều hơn. Dưới ánh hào quang của một đứa em gái như vậy, Cao Hi đã phải chịu rất nhiều áp lực. Tuy nhiên, gia thế của Cao Hi lại vượt xa Cao Nhiên. Với tầm ảnh hưởng của đại công chúa Shou Kang, Cao Hi đã có thể kết hôn với Cố Thành Dao của biệt thự Yến Vương. Cao Hi từng tự nghĩ rằng cuối cùng thì nàng cũng thắng Cao Nhiên. Không một ai ở kinh thành có địa vị cao hơn Cố Thành Dao. Cao Nhiên, cho dù Cao Nhiên có thể chiếm ưu thế một lần thể nữa thì trong tương lai gia đình chồng nàng ta chắc chắn không thể bằng gia đình chồng nàng.
Thật đáng tiếc vì mọi thứ quá buồn cười. Cao Nhiên đã từng cứu một người đàn ông trong một ngôi chùa Phật giáo. Thật trùng hợp, người đàn ông đó chính là Cố Thành Dao. Khi đó Cao Nhiên đã vứt lại một mặt dây chuyền ngọc bích để có thể chạy trốn. Mặt dây chuyền bằng ngọc bích có hình một con cá. Ban đầu nó là một cặp. Nó được làm bởi một người nào đó và người đó đã đưa cho Cao Hi. Cao Hi cảm thấy phần chạm khắc khá tinh xảo nên nàng đã đem một nửa cho Cao Nhiên.
Đó vốn là mặt dây chuyền ngọc bích của Cao Hi, nhưng Cao Nhiên sợ gặp rắc rối nên đã lấy đồ của Cao Hi để tránh tai họa. Cao Hi đã đưa nó cho nàng ta trong bí mật, nếu một ngày nào đó có ai đến tìm thì Cao Hi sẽ là người phải xử lý điều đó.
Cố Thành Dao đem lòng yêu người phụ nữ bí ẩn đã cứu y trong đêm trăng sáng ấy. Dù không thấy mặt nàng ta nhưng y vẫn quyết định cưới người con gái đó. Do vô ý, Cố Thành Dao đã sử dụng nửa mặt dây chuyền ngọc bích để tìm Cao Hi và kết hôn với nàng. Y rất chắc chắn rằng Cao Hi là người đã cứu mình. Một tháng đầu sau khi kết hôn, hai người họ rất hạnh phúc. Tuy nhiên, vào tháng thứ hai, khi Cao Hi trở về gia đình, Cố Thành Dao cùng nàng trở về và đã gặp em vợ y, Cao Nhiên, trong dinh thự của công tước Anh quốc.
Không biết sự thật, Cao Hi bị buộc tội và bị bỏ rơi.
Người chị độc ác lừa dối tình cảm và đánh cắp lòng tốt đã bị bỏ rơi. Sau đó, cuộc hôn nhân của nàng tràn ngập bất hạnh, nhưng nàng lại là một người mạnh mẽ. Cố Thành Dao càng phớt lờ nàng thì nàng lại càng phải chứng minh bản thân với mọi người. Cao Hi đã đích thân quản lý dinh thự Yến Vương, cải tạo mạnh các lĩnh vực và cửa hàng của dinh thự Yến Vương, trấn áp nội bộ những người xung quanh Cố Thành Dao, và chiến đấu chống lại người hầu riêng Vân Huệ, người đã phục vụ Cố Thành Dao mười năm. Cao Hi hoàn toàn tin tưởng rằng chỉ cần nàng đủ tốt, Cố Thành Dao sẽ lại nhìn nàng, và y sẽ thay đổi suy nghĩ.
Nhưng nàng chỉ đơn giản là tự hạ thấp bản thân và từ từ chết đi, đến cuối cùng chỉ có thể đợi Cố Thành Dao đổi ý.
Nếu câu chuyện chỉ kết thúc ở đây, Cao Hi sẽ chỉ biết thở dài và cho rằng nàng không gặp may và cũng không có đủ duyên với Cố Thành Dao. Nhưng câu chuyện trong cuốn sách chỉ mới tiến triển, và vẫn chưa thực sự đến phần cao trào. Sau khi Cao Hi với tư cách là chị gái và người vợ thất bại qua đời, công tước Anh quốc cũng cảm thấy rằng Cao Hi không đủ tiêu chuẩn. Nàng không phải là tấm gương tốt về những gì mà một người vợ nên làm. Công tước Anh quốc cảm thấy có lỗi với Cố Thành Dao và đã đề nghị để Cao Nhiên kết hôn với y. Cố Thành Dao chắc chắn đồng ý. Vì vậy, không lâu sau khi Cao Hi qua đời, Cao Nhiên đã được cưới về làm người vợ thứ hai.
Sau khi Cao Nhiên được gả vào dinh thự Yến Vương, nàng ta luôn đối xử với Cố Thành Dao bằng sự dịu dàng và ý nhị. Cố Thành Dao cũng rất trân trọng người mà y tưởng rằng đã mất đi, hai trái tim cùng chung nhịp đập. Cố Thành Dao cảm động trước tấm chân tình của Cao Nhiên, thậm chí còn loại bỏ thê thiếp của mình chỉ vì nàng ta, chỉ sủng ái một mình nàng ta. Nhiều năm sau, Cố Thành Dao lên nắm quyền của Yến Vương và trở thành trụ cột mới của đất nước, nhưng dù vậy, y vẫn chưa từng nạp thê thiếp một lần nào.
Nửa sau của cuốn sách là là cuộc sống hàng ngày ngọt ngào của Cố Thành Dao và Cao Nhiên. Nó nói về việc Cố Thành Dao yêu được Cao Nhiên thông minh và có năng lực thế nào. Nàng ta là một người vợ chu đáo và duyên dáng, và tất cả mọi người trong dinh thự Yến Vương đều tôn trọng vị ái thê này của thái tử. Khi mọi người ở kinh thành khen ngợi Cao Nhiên, họ sẽ luôn lôi Cao Hi ra và lấy sự thất bại của Cao Hi để so sánh với chỉ số EQ cao của Cao Nhiên. Cuối cùng họ kết luận: “Chắc chắn rồi, chúng ta không thể chỉ lấy một người vợ dựa trên thế lực gia đình, quan trọng nhất vẫn là tính cách và khí chất. Con gái lớn ở dinh thự của công tước Anh quốc và người vợ thứ hai của thiếu gia ở phủ Yến Vương là ví dụ điển hình nhất”
Nhìn xem, Cao Hi, người vợ ban đầu, thậm chí còn không đủ tiêu chuẩn để trở thành vợ của thiếu gia.
Khi Cao Hi nhìn thấy điều này, nàng không muốn đọc nữa, nàng đóng cuốn sách lại và để mặc những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Đức Phật nói rằng trên đời này có bảy nỗi khổ: sinh, lão, bệnh, tử, oán hận, sự chia cắt của những người yêu nhau và không thể đạt được những điều mình muốn.
Cố Thành Dao là điều mà Cao Hi không thể đạt được. Nàng bị cha và những người lớn tuổi trong nhà không thích từ nhỏ. Sau khi kết hôn với người nàng thích, nàng chứng kiến cảnh y không để ý đến mình, vì vậy nàng phải che đậy bằng sự cứng rắn và bất cần, sau đó cố gắng hết sức để có thể thu hút được sự chú ý của y. Cho tới khi nàng kiệt sức và ra đi trong sự trầm cảm, nàng vẫn không thể khiến y nhìn mình dù chỉ một lần.
Trên thực tế, khi Cao Hi chết, nàng biết rằng Cố Thành Dao còn trẻ và có gia cảnh xuất sắc. Y chắc chắn sẽ tiếp tục kết hôn trong tương lai. Với thế lực của Yến Vương, có rất nhiều phụ nữ quyền quý không thua kém nàng muốn nhanh chóng kết hôn với Cố Thành Dao. Nhưng người đó, không thể là Cao Nhiên. Cao Hi vội vàng đọc lướt nửa sau của cuốn sách, nàng nhận ra rằng Cố Thành Dao cũng có thể nài nỉ van xin, y sẽ hạ mình để lấy lòng một người phụ nữ, y thậm chí còn không thấy hối hận. Y thậm chí có thể giữ mình trong sạch cho một người phụ nữ và không bao giờ chạm vào những người phụ nữ khác.
Khi Cao Hi đọc cuốn sách, nàng đã nghĩ: “Cặn bã”. Ngay cả khi chưa từng nghe thấy từ này bao giờ, nàng cũng có thể đoán được nghĩa của nó. Cố Thành Dao có phải một tên cặn bã? Dường như không phải như vậy, y cũng có tình cảm sâu đậm, và cũng có thể chỉ uống một ngụm nước dù nước cuồn cuộn chảy 3000 dặm*, thế nhưng tình cảm đó lại không dành cho Cao Hi.
*Nước cuồn cuộn chảy 3000 dặm cũng chỉ cần múc một gáo nước để uống mà thôi: nghĩa là bạn có thể gặp nhiều điều đẹp đẽ trong cuộc sống nhưng chỉ cần nắm bắt cẩn thận một trong số chúng là đủ.
Cao Hi cảm thấy vô cùng xấu hổ, mắt nàng dần mờ đi. Trước khi mất đi ý thức, Cao Hi đã nhìn thấy một người phụ nữ thanh tú cười ngượng ngùng với mình: “Chị gái tốt bụng, em sẽ đi tìm cha. Sáu năm trước chị đã cứu em nhưng em không có khả năng báo đáp chị, bây giờ lại phải làm phiền chị tiếp tục sống thay em”.
Cao Hi choáng váng và không biết mình đã ngủ bao lâu. Khi tỉnh lại một lần nữa, nàng thấy mình màn hơi cũ, một chiếc tủ gỗ sẫm màu, và một đôi bàn tay trắng mảnh khảnh.
Dường như bên ngoài rất ồn. Nhiều người đang xôn xao, và Cao Hi mơ hồ nghe thấy những từ như “hy sinh vì Tổ quốc”, “sắc lệnh của Yến Vương”, “phong làm Hầu tước”, … Cao Hi bước tới gần chiếc gương với cơ thể yếu ớt, và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trong gương một lúc lâu.
Đúng vậy, cháu gái lớn của công tước Anh quốc và vợ của thiếu gia đã chết. Kể từ ngày hôm nay, nàng là Lâm Vi Hi.