Tiểu Thư Phản Diện Chỉ Muốn Cưới Một Thường Dân!! - Chapter 001
- Home
- Tiểu Thư Phản Diện Chỉ Muốn Cưới Một Thường Dân!!
- Chapter 001 - Bên trong một trò chơi sau khi tôi gian lận chuyển sinh
Prologue
Đây là một câu chuyện bạn vẫn thường nghe, tôi cho rằng là như vậy. Bởi vì tôi, Isabella Ally Rottenstein, con gái thứ 3 của Công tước, bằng cách nào đó nhớ lại toàn bộ kiếp trước của mình.
Trong thế giới trước đây, tôi chỉ là một người phụ nữ Nhật Bản độc thân bình thường, 28 tuổi, làm việc ở một trung tâm chăm sóc khách hàng. Nhưng hiện tại tôi lại ở đây, trong thế giới trò chơi mang tên “Love Magical”! Tôi đang sống dưới thân phận một người dân của Vương triều Rozelia. Và, mọi chuyện còn có thể tệ hơn thế nữa, khi mà tôi lại mắc kẹt trong cơ thể 6 tuổi của một nữ phản diện trong trò chơi!
Phải đó. Một câu chuyện quen thuộc…
Ahhh, có phải tôi nên cười rồi chịu đựng nó không? Với chuyện như thế này???
Tôi… có phải tôi đã… ngủm rồi không???
Nhưng mà bằng cách nào???
Và trên cả mọi thứ, không phải những trò chơi như thế này chỉ là ảo thôi sao?
Thật sự rất kỳ lạ khi tôi lại tồn tại trong một thế giới trò chơi!
Và tại sao tôi trở thành một tiểu thư phản diện như nội dung của những cuốn tiểu thuyết thế?
Không phải là cái ý tưởng về một công dân Nhật Bản tái sinh ở một thế giới khác vẫn cứ lặp đi lặp lại mãi đó chứ?
… Nhưng mà tôi có chút lạc đề rồi.
Dù sao thì, bởi vì có thể lấy lại ký ức, tính cách của tôi cũng theo đó mà trở lại như trước kia. Vậy thì, theo kịch bản cũ của những câu chuyện chuyển sinh, tôi có thể có lại ký ức bởi vì đầu tôi đập vào một tảng đá. Hoặc, những ký ức này trở về bởi vì tôi đã có cuộc gặp gỡ đầu tiên với vị hôn phu định sẵn của mình, hoàng tử. Nhưng câu chuyện của tôi hoàn toàn khác.
Chuyện xảy ra khi phụ thân và mẫu thân của tôi cho gọi một thương gia thân thiết đến nhà. Họ muốn tìm một món quà gửi đến chị cả, người là thái tử phi của nước láng giềng. Và đó là khoảnh khắc tôi nhìn thấy người ấy; một cậu nhóc, ngồi xổm cạnh bên xe chở hàng, chăm chú quan sát đàn kiến di chuyển thành hàng. Cậu ấy là con trai của thương gia, và mặc dù tôi chưa từng gặp cậu ấy trước đây, bằng cách nào đó tôi vẫn có thể nhận ra.
Có lẽ là tôi đã từng nhìn thấy cậu ấy 9 năm trước, trong một trò chơi tựa là “Love Magical”. Cậu ấy là một nhân vật trong Học viện Ma pháp Quốc gia, con trai của một thương gia giàu có, tên Ursch-kun. Tên họ: không biết.
Thêm nữa, cậu ấy không phải là một mục tiêu chinh phục.
Tôi lặp lại lần nữa.
Cậu ấy KHÔNG PHẢI LÀ MỘT MỤC TIÊU CHINH PHỤC.
Thẳng thắn thì, cậu ấy là một nhân vật hỗ trợ. Cậu ấy cung cấp những vật phẩm đổi bằng điểm mà người chơi thắng được từ những trò chơi nhỏ. Những vật phẩm này có thể giúp người chơi trong khoảng thời gian diễn ra sự kiện thắng được trái tim của mục tiêu chinh phục. Nói theo một cách khác, cậu ấy chỉ là một nhân vật ngoài lề, như một phần của phông nền. Cậu ấy thậm chí còn không xuất hiện trong mạch truyện chính như các mục tiêu chinh phục khác.
Nhưng, đối với tôi, cậu ấy chính là một người đàn ông lý tưởng:
Tóc nâu nhạt, gần như chuyển thành xám, mềm mại và bồng bềnh.
Gương mặt trẻ con vừa hiền lành vừa dịu dàng.
Và đôi mắt ấy! Dài và hẹp đến mức không ai có thể biết rằng cậu ấy đang nhắm hay mở mắt nữa.
Lúc đầu tôi vẫn nghĩ cậu ấy nhắm mắt bởi vì nụ cười như có như không thường trực trên môi của cậu ấy. Nhưng rồi, kể cả khi cậu ấy lộ ra vẻ mặt bất ngờ bởi vì tôi rút trúng một vật phẩm cấp S từ cơ chế rớt thưởng ngẫu nhiên, đôi mắt của cậu ấy vẫn như vậy, vậy nên tôi nhận ra đó vốn dĩ là ngoại hình mặc định.
Đáng yêu quá đi! Giống như một bé cừu nhỏ vậy. Cậu ấy thật sự chữa lành trái tim tôi. <3
Tôi bắt đầu trò chơi chỉ vì bạn tôi muốn sở hữu một vật phẩm từ chương trình khuyến mãi “mời một người bạn”. Tôi chỉ định đăng ký một tài khoản, chỉ vậy, cũng bởi vì không một mục tiêu chinh phục nào làm tôi hứng thú cả, nhưng rồi tôi đã nhìn thấy Ursch-kun và tim này đã hẫng một nhịp! Cậu ấy là lý do duy nhất tôi quyết định đăng nhập vào trò chơi.
Tôi hoàn thành các vòng chơi hết lần này đến lần khác, thu thập thật nhiều điểm số, đổi lấy các vật phẩm chỉ để nhìn thấy được nụ cười trên khuôn mặt ấy và nghe cậu ấy nói, “Cảm ơn vì đã đến!” Hoặc đôi khi tôi gặp may rút trúng một vật phẩm hiếm, cậu ấy dưới hình dáng hoạt hình bé xíu, vui vẻ nói với tôi, “chúc mừng~” và rung chuông chiến thắng. Và bởi vì các vật phẩm hiếm cấp S đó, tôi đã phải hành hạ bản thân, giảm bớt chi phí ăn uống. Nhưng không phải vì vật phẩm, đương nhiên không! Tất cả là vì hoạt ảnh của cậu ấy mà tôi nhận được khi tôi rút trúng vật phẩm hiếm!
Ah, tôi thật yêu thích trò chơi đó. Mặc dù bản thân trò chơi là miễn phí, nhà sản xuất vẫn sẽ bán các vật phẩm đặc biệt và những thứ phải dựa vào may mắn mới có được. Mặc dù tôi cũng chẳng hề chơi với cùng mục đích như những người chơi khác, tôi vẫn mãi hy vọng rằng một ngày nào đó Ursch-kun sẽ trở thành một mục tiêu chinh phục! Chuyện trầm trọng đến nỗi tôi dần dần sử dụng cả số tiền dành cho chi tiêu ăn uống vào trò chơi.
Thật sự không phải là chuyện tốt khi tôi chỉ sống có một mình trong căn hộ của mình. Kết quả là, tôi còn chẳng nạp đủ chất dinh dưỡng để đứng vững trên đôi chân của mình. Ký ức cuối cùng là khi tôi ngất xỉu trên giường, không thể ăn uống hay gọi cho ai đó suốt 2 ngày…
……………………………………………………………………………
!!!!!!!!
Được rồi, tôi nghĩ là tôi biết làm sao mà tôi ngủm rồi.
Chính là đói bụng tới chết đó!
… Thôi vậy, chúng ta vẫn là nên quên chuyện này đi.
…..…
Đợi chút…
Vậy đây không phải là cơ hội của tôi sao???
Tôi đang SỐNG trong trò chơi tình cảm thiếu nữ đó! Ursch-kun thật sự đang ở ngay kia!
Nhất định là cuộc sống này đang cho tôi một cơ hội để chinh phục cậu ấy rồi!
Ý tôi là, chúng tôi đang tồn tại trong cùng một thế giới!
AHHHHHHHHHHHHHH!!!!
Tôi muốn nhìn cậu ấy ở khoảng cách gần hơn!
Ursch-kun khi cậu ấy vẫn còn bé! <3
Tôi muốn hít thở chung một bầu không khí với cậu ấy!
Vừa nghĩ vừa hành động, tôi bước từng bước đến gần hơn.
“Nè nè~, cậu đang nhìn gì vậy?” Tôi hỏi mặc dù biết chắc rằng cậu ấy đang ngắm đàn kiến di chuyển theo hàng kia.
(Nè! Cứ mặc kệ tôi! Tôi cũng đâu biết cách nào khác để bắt đầu cuộc trò chuyện đâu mà.)
Nghe thấy giọng tôi, cậu nhóc Ursch-kun ngẩng đầu.
Kể cả khi vẫn còn là một đứa trẻ, mắt cậu ấy cũng vẫn ti hí thế kia. Đáng yêu quá đi mất.
Có kỳ lạ quá không khi tôi cứ bất thình lình nói chuyện với cậu ấy như vậy? Giờ thì cậu ấy đang nhìn tôi với một biểu cảm trống rỗng (tôi nghĩ vậy, với đôi mắt đó, thật sự có chút khó khăn để đoán biết). Dễ thương chết đi được! Awwww!
Trời đất ơi, giờ thì cậu ấy nghiêng đầu bối rối. Cực kỳ đáng yêu! Yêu chết đi được!
Cậu ấy nghiêng đầu đến mức cả tóc cũng chuyển động một chút. Làm tôi yêu thích quá đi mất! Không chịu nổi nữa mà!
“.……………Kiến?”
Thanh âm bối rối của cậu ấy. Đáng yêu! Vô cùng đáng yêu!
Câu trả lời của cậu ấy thậm chí là một câu hỏi! Một người có thể đáng yêu đến mức nào vậy?! Yêu quá đi mất!!!!!
“Ahhhhhhhhh! Cậu dễ thương quá đi mất!! Chính là một cục cưng mà! Mình muốn cùng cậu kết hôn!!!”
Tôi còn chẳng thèm kìm nén cảm xúc của mình, chỉ có một tôi ngốc ngốc không để ý gì khác rồi cầu hôn người ta ở buổi gặp mặt đầu tiên. Ursch-kun tỏ vẻ như không thể làm gì khác ngoài bất ngờ. Nói thật, tôi cảm giác như đang chết đi vậy. Cậu ấy đáng yêu như vậy! Tôi vẫn như cũ đứng đó, chờ đợi. Nắm tay của tôi bắt đầu run rẩy vì không chịu nổi vẻ đáng yêu của cậu ấy.
Và rồi, cuối cùng, Ursch-kun nhỏ bé và dễ thương lộ ra nụ cười ngượng ngùng, nói.
“Được thôi~ Trở thành cô dâu của mình khi cậu lớn lên. Cậu phải giữ lời đó, biết không?”
- Home
- Tiểu Thư Phản Diện Chỉ Muốn Cưới Một Thường Dân!!
- Chapter 001 - Bên trong một trò chơi sau khi tôi gian lận chuyển sinh