Ác Quỷ - Chapter 4
Gia đình (3)
Sau khi dùng xong bữa nhẹ với Rowan, Altair trở về phòng. Nàng cảm thấy mình như vừa vượt qua một thử thách gian truân vậy.
‘Trò chuyện với cha từng khó khăn thế sao…?’
Altair ngồi vào bàn và thở dài ngao ngán. Nàng xòe đôi bàn tay nhỏ nhắn ra.
Không vết sẹo, không nốt chai tay. Đây chính là một đôi tay của giới quý tộc.
‘Cơn mộng mị này sẽ kéo dài đến khi nào…?’
Phải trở lại tuổi mười hai một lần nữa sau ngần ấy năm thật quá gian nan mà.
Từ câu hỏi về món quà của cha, cách nói chuyện của nàng cho đến những thói quen và các mối quan hệ thuở nhỏ.
Nàng dường như không còn nhớ một chút gì cả.
‘Tôi sẽ phải sắp xếp lại những gì mình cần ghi nhớ.’
Cuối cùng, nàng tìm thấy vài tờ giấy và bút lông trong các hộc tủ. Sau đó, Altair nhanh chóng đặt bút xuống và bắt đầu viết ra gì đó.
[ Quyền năng của Hoàng tộc
Năm 609 (12 tuổi) – Hiện tại (Ahin 10 tuổi)
Năm 610 (13 tuổi) – Cha qua đời
Năm 614 (17 tuổi) – Ahin Estarrot xuất hiện
Năm 617 (20 tuổi) – Quái vật tấn công lần thứ nhất
Năm 619 (22 tuổi) – Chiến tranh nổ ra
Năm 625 (28 tuổi) – Quái vật tấn công lần thứ hai
Năm 626 (29 tuổi) – Chết ]
Đây là các mốc lịch sử trong kiếp trước mà nàng đã khắc sâu trong đầu.
Ngừng bút, nàng lại liếc nhìn tờ giấy, một lần nữa đắm chìm trong dòng suy nghĩ.
‘Cha qua đời. Cuộc xâm lược đầu tiên của quái vật. Trận chiến đó như thể không bao giờ kết thúc. Ahin thức tỉnh và phản bội.’
Tuyệt vời.
Ngoại trừ cái chết của mẹ, một sự việc đã xảy ra khi nàng còn rất nhỏ, trên tờ giấy ghi lại hầu hết các sự kiện đã khiến nàng phải hối tiếc trong cuộc đời của mình.
Đâu đây dường như có một giọng nói đang thì thầm, ‘Có giỏi thì thay đổi đi.’
Nàng chậm rãi khép mi.
‘Ahin, đây có phải là bài kiểm tra của anh không?’
Hóa ra kẻ mà mọi người vẫn cho là con quỷ đích thực là một con ác quỷ.
Nhưng anh lại khác xa những con quỷ mà mọi người thường nghĩ tới. Anh không phải là dạng bới móc điểm yếu của người khác và thì thầm những lời mật ngọt hay dạng sẽ đoạt hồn bạn vì những khế ước phi lý.
Anh giống một kỵ sĩ hơn, con quỷ này đã luôn trung thành với đế chế mặc dù những nỗ lực của anh chưa bao giờ được công nhận.
Vẫn còn năm năm trước khi đến bữa tiệc sinh nhật của Công nương Đệ thất, ngày sự tồn tại của anh được cả thế giới biết đến.
Năm nay nàng mười hai tuổi, Ahin thua nàng hai, tức là cậu chỉ mới mười tuổi.
Vì Ahin còn quá nhỏ, những lời vu khống và châm chọc cũng chỉ dừng lại ở mức là những tin đồn. Nói cách khác, vẫn còn cơ hội để thay đổi.
Hơn nữa…
[ Những người hắn ta gặp, bất kể là nam nữ, trẻ hay già, đều sẽ bị hắn mê hoặc… ]
Altair nhớ lại những câu chuyện mà nàng nghe được về anh.
Khả năng ‘hớp hồn’ người khác cũng là một năng lực của ác quỷ.
Tôi phải dập tắt những lời đồn đại về anh trước khi anh bước ra xã hội. Nếu làm như thế, mọi hệ quả cũng sẽ không xuất hiện.
Nàng hí hoáy di bút trên giấy, vẽ ra một kế hoạch cho tương lai.
Trước tiên, mình cần gặp cậu ta. Sau khi thăm dò tình hình, chúng ta sẽ cùng tìm cách để kìm hãm con quỷ trong cậu.
Đây cũng là một trong những lý do nàng muốn được học kiếm thuật từ Arsene Estarrot.
Với lý do đến học kiếm thuật, tôi có thể đến thăm Bá tước thường xuyên, và sẽ có cơ hội lén lút gặp cậu.
Không thể để lỡ cơ hội này, một mũi tên có thể giết chết hai con nhạn.
Liechton Rodner, một kiếm sĩ điển trai không may đã trở thành con chốt thí của nàng.
Sau khi Altai xem xét kỹ, nàng thắp lên một ánh lửa xanh và đốt cháy tờ giấy.
Nàng đứng dậy, tiến về phía bậu cửa sổ, bắt gặp Rowan đang ra lệnh cho các kỵ sĩ ở khu vườn bên dưới.
‘Ồ, còn một điều nữa…’
Phải lên kế hoạch cho năm sau. Cái chết của cha nàng, Rowan Chernobog.
Đây chính là điều mà tôi luôn muốn thay đổi, bằng mọi giá.
Nhưng tiếc là, nàng chẳng biết gì về cái chết của Rowan cả.
Tối hôm đó, khi trời đổ mưa tầm tã, cha nàng vội vã gửi cô con gái nhỏ đến khu vực phía tây của điền trang nhà Chernobog.
Sau chuyến đi ba ngày, Altair cuối cùng cũng đặt chân đến mảnh đất quê hương. Bằng giọng điệu đầy phấn khích, nàng chào hỏi những người xung quanh. Đó cũng là lúc nàng hay tin cáo phó.
Một cái chết do tai nạn.
[ Đó là một tai nạn thương tâm, toa xe đã bị lật khi đang leo dốc, đường đi hôm đó rất gồ ghề … ]
Đó là những gì mà các quan chức điều tra vụ tai nạn cho biết, nhưng nàng đã không tin họ.
Đã có bao nhiêu người vây quanh lấy nàng, cố giành lấy sự ưu ái từ người thừa kế duy nhất của công tước khi ông ta qua đời?
Trong số họ, Altair có thể điểm mặt một vài cái tên có liên quan đến cái chết của cha.
Tuy nhiên, vì khi đó nàng còn quá nhỏ, không có đủ khả năng để điều tra và tìm ra nguyên nhân thực sự.
Khi còn là một đứa trẻ, tôi đã phải chống chọi để không bị những người họ hàng tham lam cướp đi gia đình và tài sản.
Mãi cho đến khi nàng trở thành một Nữ Công tước, có trong tay quyền lực và sức mạnh, cái chết của cha nàng cũng đã dần trôi vào dĩ vãng.
Nàng đã cử người điều tra chi tiết vụ án và thu thập tin tức từ chợ đen. Thế nhưng, cuộc tìm kiếm chẳng mang lại kết quả nào.
Giờ đây, tôi sẽ không để cho cha phải ra đi một cách đau buồn như vậy nữa.
‘Dù là Chúa hay ai đi nữa, Người có đang nghe thấy tôi không…? Tôi không biết tại sao mình có thể nhận lại quá nhiều thời gian mất mát như vậy, nhưng tôi chắc chắn sẽ không lãng phí cơ hội này.’
Ghì chặt lấy thanh gươm nhỏ bé, món quà nàng nhận được từ Rowan, đôi mắt nàng rực sáng như ánh sao trời.
Hãy chờ đi, tôi sẽ thay đổi định mệnh, và chắc chắn, tôi sẽ không bao giờ phải cảm thấy hối tiếc nữa.
***
Liechton Rodner vô cùng hoang mang khi được chọn làm người thầy truyền dạy những bài kiếm thuật đầu tiên cho một nàng quý tộc nhỏ tuổi.
Những nghề thế này rất phổ biến vì giáo viên thường không phải làm việc vất vả hay bỏ ra nhiều công sức để chuẩn bị bài học, vả lại còn được trả lương rất hậu hĩnh.
Hơn nữa, cô quý tộc mà anh ta sẽ dạy lại là người kế vị duy nhất của Công tước Chernobog, người có quyền lực cao nhất trong đế chế, không tính đến hoàng tộc.
Anh ta nộp đơn vào đây, nhưng cũng không mấy hy vọng…
Mái tóc bạch kim buộc cao như một cái đuôi ngựa nhỏ, đôi má ửng hồng núng nính, chiếc mũi xinh xắn như búp bê và đôi mắt to xanh biếc.
Tôi đang kèm cặp một cô bé 12 tuổi, một cô bé chẳng có vẻ gì sợ hãi khi sắp phải đối mặt với Chỉ huy Quân đoàn Cận vệ Hoàng gia.
“Thưa Thầy! Ngài phải áp sát cánh tay vào thân, không được đung đưa như thế! Ngài sẽ là người đầu tiên hy sinh ở chiến trường nếu cứ cầm gươm một cách vụng về như vậy!”
Những lời chỉ trích gay gắt đi kèm với mệnh lệnh chắc nịch, hệt như một chỉ huy thực thụ.
Dưới sự quan sát của một người bình thường, cử động và thao tác của anh ta dường như rất hoàn hảo, nhưng thật ra thì vẫn còn quá nhiều thiếu sót trong mắt của Altair, một cô bé đang cố gắng dùng khí chất để bù đắp vào thân thể yếu ớt của mình.
“Tập trung! Cổ tay của ngài thật yểu điệu quá! Là một kiếm sĩ, thế này không khác gì nộp mạng cho địch cả!”
Ngay sau đó, vài cú vỗ mạnh bạo và dứt khoát giáng vào cổ tay anh ta như một lời cảnh báo.
Cô bé đáng lẽ ra là học viên của anh đang hí hửng đối đầu với Kỵ sĩ tại Sư đoàn số 1 của Phòng tuyến Thủ phủ, bằng một thanh gươm cho con nít.
Thật bẽ mặt khi anh ta tự nhận mình là ’thầy’.
Thậm chí, cha nàng, Rowan Chernobog, phải đích thân ghé xuống quan sát tình hình khi nhận được tin báo.
Ông luôn là một người điềm tĩnh, lúc nào cũng toát lên vẻ lạnh lùng, nhưng khi trông thấy khung cảnh đó, ông không sao có thể ngăn nổi ánh mắt bất lực đang hiện rõ trên khuôn mặt.
Nhưng bản thân Altair lại có ý nghĩ hoàn toàn khác.
“Thế này chưa đủ sao? Con có cần phải dạy anh ta cách đối phó với bọn sử dụng bùa phép…’
Trong phút mất tập trung, thanh gươm của nàng lia đến ngang tầm cổ anh ta, nhưng đã kịp thời dừng lại trước khi xảy ra chuyện.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, Rodner chỉ biết chôn chân đứng nhìn. Hắc kỵ sĩ của Bá tước phải tiến đến vây xung quanh họ để đề phòng chuyện bất trắc. Rowan đứng phắt dậy.
“Altair!”
Rowan lao về phía cô con gái.
Quỳ một chân xuống đất, ông ghì chặt lấy vai Altair.
“Con đã học cái thứ chết tiệt này từ đâu?”
“Cha nghĩ sao? Sau khi quan sát tài nghệ của con, cha có nghĩ con nên được đích thân Bá tước Estarrot huấn luyện không?”
Dường như bỏ mặc sự sốt sắng của Rowan, nàng ngước mặt lên hỏi với vẻ đầy tự hào.
“Cha sẽ sớm đưa con đến gặp ông ta. Cha không thể đợi thêm được nữa.”
Nghe thấy mệnh lệnh của Rowan, những tên đầy tớ nhanh chóng rời đi. Có vẻ như nhà Estarrot sắp có một chuyến thăm hết sức thú vị.
Rowan ấn mạnh vào vầng trán rồi bằng một tông giọng trầm, ông nói.
“Altair, hãy mau thay y phục và chuẩn bị ra ngoài.”
“Cha? Cha đang nói cái gì thế…?”
“Nhanh lên.”
Giọng nói ông nặng trịch, không để cho cô con gái nói thêm một câu nào nữa.
‘Tôi cảm thấy như mình vừa mắc một sai lầm lớn…’
Trong phút nóng giận, tôi đã gây rắc rối cho giáo viên của mình, tôi vẫn chưa đạt được điều mình muốn, tôi cứ nghĩ rằng mình đã dành đủ thời gian để có thể hạ gục anh ta…
“Trong bài kiểm tra này, mọi lỗi lầm đều bị đổ hết lên đầu Ahin Estarrot chăng…?”
Nuốt nước bọt, nàng trở về phòng và để mặc cho các cô hầu gái sửa soạn, một vài cô đã ra ngoài chuẩn bị những món đồ cần mang theo.
***
Xem ra cảnh tượng khá ngột ngạt.
Đầu tiên, dưới sự hộ tống bởi các kỵ sĩ Sư tử trắng, cỗ xe của Công tước Chernobog tiến thẳng vào dinh thự Estarrot.
Như để đáp trả, những kỵ sĩ vàng của nhà Estarrot đã xếp thành hai hàng thẳng tắp ở hai bên đợi sẵn.
Đội quân của hai gia tộc trông như đang đối đầu với nhau để chuẩn bị xông vào một cuộc chiến tàn khốc.
Ngay sau đó, cỗ xe dừng lại, cha của Ahin, Arsene Estarrot, tiến lên từ phía cuối hàng và chào đón họ.
“Chào mừng, Công tước Chernobog.”
Khoác lên một chiếc áo choàng màu bạc thêu tay tinh xảo, ông ấy trông giống hệt anh chàng Ahin mà nàng đã quen biết từ kiếp trước, ngoại trừ việc không sở hữu đôi mắt màu đỏ.
Vóc dáng săn chắc, mái tóc đen bóng như gỗ mun, nét mặt thanh tú và đôi môi mím chặt.
Đôi mắt màu vàng đáng sợ ấy, trông giống như ánh mắt của một con dã thú, ông ta dường như đang áp đảo họ bằng những mệnh lệnh của mình.
Không như Ahin, người hầu như lúc nào cũng bất cẩn, ông lại là một người đàn ông có vẻ ngoài đáng tin và có lập trường.
Rowan xuống xe, đáp lại ông ta bằng nét dịu dàng trong đôi mắt trong veo của mình.
“Đã lâu không gặp, Bá tước Estarrot. Chào hỏi thế được rồi, tôi có chuyện cần bàn bạc riêng với ông. ”
“Tôi rất lấy làm vinh dự.”
Cả hai đều đang chào hỏi một cách điềm tĩnh và lịch sự, thế nhưng, đội quân kỵ sĩ vàng đang xếp hàng bên dưới lại không khỏi lo lắng.
Đó là vì các cuộc gặp gỡ giữa hai quý tộc, những người cai trị đế chế này, chưa bao giờ kết thúc tốt đẹp cả.
Bên ngoài, các hiệp sĩ của nhà Chernobog cũng thấp thỏm lo âu vì chẳng hay biết tình hình bên trong thế nào. Rốt cục, họ cũng đoán, “Liệu Chủ nhân sẽ tuyên chiến trên chính lãnh địa nhà Estarrot?” Trong khi đó, nữ công tước trẻ tuổi đã quyết sẽ lao mình vào để ngăn cản nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Nhưng đồng thời, cô quý tộc nhỏ đó cũng phải cố gắng hết sức để tiết chế sự phấn khích trẻ con trong mình lại.
Nàng vui sướng hét lên trong lòng, mắt không rời khỏi chiến binh lịch thiệp và dũng mãnh đang đứng trước mặt.
‘Đây chính là ông ta. Bá tước Estarrot, Arsene Estarrot độc nhất vô nhị. ‘
Thật bõ công khi được tận mắt trông thấy ông ta.
Không, nó thậm chí thật bõ công khi phải chết một lần.
[ Giá như Bá tước Estarrot có mặt ở đây… ]
Đó là câu nói mà các sĩ quan cấp dưới của nàng thường xuyên than thở khi phải đối mặt với những cuộc khủng hoảng khó nhằn trong thời chiến.
Tuy vậy, sau khi đã chết một lần, nàng vẫn có một cơ hội thần kỳ để được gặp, và thậm chí là, tham gia một trận đấu kiếm với ông ta.
Mặc dù kết cục có lẽ sẽ không được êm xuôi cho lắm, nhưng nàng vẫn không thể ngăn con tim đang đập liên hồi.
‘Ông ta mạnh đến mức nào nhỉ? Mạnh hơn cả Ahin Estarrot chăng?’
Nàng bước ra và thở phào nhìn Bá tước, sau đó bất giác mỉm cười khi ánh mắt họ chạm nhau.
Trông thấy nàng, Bá tước có vẻ bất ngờ. Rowan chỉ biết thở dài ngao ngán khi chứng kiến cảnh tượng đó.