Anh Trai Nhà Bên, Đừng Ngủ Trên Giường Tôi - Chapter 138
Không biết phải làm gì, cô gửi tin nhắn cho Đường Vũ Thụ.
Anh nhanh chóng nhắn lại.
— Thành thật là cách tốt nhất.
Cái quái gì thế này?
Thành thật ư?
Cô sẽ bị đánh tới ch*t mất!
— Đây là ý tưởng tồi. Gia đình em sẽ không cho phép em có mối quan hệ với anh.
— Tại sao?
— Bởi vì mẹ nói em chỉ có thể có bạn trai khi nào vào đại học.
— Thế thì chia tay đi.
Bá Kiều trố mắt nhìn điện thoại đầy ngạc nhiên, tim cô ngừng đập.
Cô có đọc lộn không?
Anh nói bọn họ nên chia tay?
— Tôi sẽ đợi đến khi em vào đại học để chính thức hẹn hò.
Bá Kiều tức đến mức cô suýt thì chửi thề.
Anh không thể nói một lần được à?
Anh khiến cô tổn thọ mất mười năm rồi.
— Em không muốn!
Ban đầu, cô chỉ phải chờ anh từ chức, tức là chỉ còn hai tuần nữa. Cô thấy vậy đã quá dài rồi. Mà giờ anh còn muốn cô đợi đến khi vào đại học?
Là đợi đến một năm rưỡi lận đấy!
— Khi nào thì cô Tô ghé thăm nhà em?
— Mẹ em nói 8 giờ.
— Được rồi.
Đường Vũ Thụ không nhắn gì nữa sau khi nói ‘được rồi.’
Anh sẽ tới cùng cô Tô ư?
Bá Kiều cứ đoán mãi.
Nhưng anh có thể làm gì chứ?
Anh có thể phủ nhận những gì cô Tô nói sao?
Bá Kiều vẫn đang bối rối quay lại lớp học với tâm trạng suy sụp.
Đường Vũ Thụ không nói gì cả nhưng Bá Kiều biết Tô Quan Ninh đã có được ảnh của hai người họ. Cô tưởng rằng mình có thể tránh được sự theo dõi của Tô Quan Ninh nhưng cô đã nhầm rồi.
Cô đã thực sự đánh giá thấp Tô Quan Ninh rồi.
Cô tưởng rằng kỹ năng bám đuôi của Tô Quan Ninh không tốt nên cô ta không thể dựa vào đó được.
Ai mà biết được cô ta còn có những thủ đoạn khác nữa.
Bá Kiều cứ lo lắng mãi cho đến cuối buổi học rồi cuối cùng quyết định sẽ thành thật.
Nếu như cô thú nhận trước, ít nhất cô còn sẽ bị mắng trước khi ba mẹ cô nghe được những lời khiêu khích của Tô Quan Ninh.
Ai biết được Tô Quan Ninh có bịa ra những chuyện lệch lạc và phá hỏng mối quan hệ giữa cô và Đường Vũ Thụ hay không.
Sau khi quyết định, cô về nhà và vọt thẳng vào bếp mà không cởi tất ra.
“Mẹ ơi, con có chuyện muốn nói với mẹ.”
Mẹ Nguỵ đang cắt rau củ quay người lại, “Chuyện gì thế?”
“Ư,” cô nhìn con dao trong tay mẹ cô, “Đặt con dao làm bếp xuống trước đã.”
“Có chuyện gì thế? Nghiêm trọng đến mức làm mẹ muốn dùng dao làm bếp chặt nhỏ con ra à?”
Mẹ cô quả thật rất thông minh.
“Không đâu.” Bá Kiều trìu mến cầm lấy tay mẹ cô và lấy con dao ra khỏi tay mẹ cô. “Con muốn nói với mẹ… mẹ biết là bài tập về nhà của con lúc nào cũng tốt và con đã giữ vững vị trí trong top mười cả năm rồi. Con rất có kỷ luật và con cũng biết nhiệm vụ của mình khi là học sinh…”
“Chỉ cần nói cho mẹ điểm mấu chốt thôi.” Mẹ Nguỵ nhớ ra mình cần chuẩn bị bữa rối nên tỏ ra thiếu kiên nhẫn.
“Điều con muốn nói là…” Cô cọ đầu vào vai mẹ cô.
“Con có bạn trai rồi đúng không?”
Bá Kiều sửng sốt.
Tuy nhiên, điều còn gây sốc hơn nữa là những lời tiếp theo của mẹ Nguỵ.
“Có phải thầy Đường không?”