Yu Yu, Công Chúa Vượt Thời Gian - Chapter 1
Sau khi trút hơi thở cuối cùng, Yu Yu đã bước chân vào giấc mộng xuân của bản thân. Một nữ nhân đã đưa cô ấy đến căn phòng lạ, thân thể Yu Yu bị đè xuống bởi một người đàn ông to lớn. Cô chỉ có thể nhìn thấy cơ thể cuồn cuộn của hắn ta, cảm nhận bàn tay của hắn ta đang mò mẫm khắp cơ thể cô. Một chút cảm giác thoải mái, dễ chịu nhưng lại có những cơn đau đột ngột.
Khi tỉnh lại, toàn thân Yu Yu đau nhứt như vừa bị rớt khỏi xe ngựa, một nổi đau không thể diễn tả bằng lời. Cô từ từ ngồi dậy và quan sát mọi thứ xung quanh.
Những bức tranh công phu trang trí kín các bức tường, một chiếc giường mềm mại và êm ái. Một chiếc đèn pha lê bát mắt soi sáng khắp căn phòng, Yu Yu chưa từng thấy những thứ này nhưng trong đầu cô lại lần lượt xuất hiện tên của chúng.
Yu Yu ôm đầu, vô số lý ức hiện ra trong tâm trí khiến cô choáng ngợp. Các tư tưởng trong cô đang đấu tranh với nhau dần hình thành một sự đả kích lớn.
Yu Yu đang ở trong căn phòng của quán bar Downton. Giờ đây cô không còn là công chúa của triều đại Ngụy. Sau khi chết, cô đã đi đến một thế giới mới, linh hồn của Yu Yu đã đi đến 2000 năm sau nhập vào thân thể của cô gái khác. Chuyện này thật khó mà tin được!
Cô gái của 2000 năm sau tên là Yan Yu, 21 tuổi, hiện là sinh viên của trường đại học truyền thông quốc dân, và cô ấy sẽ tốt nghiệp sau 1 tháng nữa. Vì gia cảnh khó khăn cô gái gặp phải rất nhiều khó khăn để tìm kiếm công việc sau tốt nghiệp.
Gần đây vì các bạn trong lớp đều bận rộn với luận văn tốt nghiệp nên lớp trưởng -một cậu ấm – đã đề xuất tổ chức một buổi tiệc tốt nghiệp. Anh ấy không muốn mọi người phải bỏ tiền ra nên đã chi trả toàn bộ chi phí của buổi tiệc vì vậy các bạn trong lớp đều tham gia kể cả Yan Yu.
Bữa tiệc được tổ chức ở quán bar Downton, một quán bar tư nhân cao cấp. Các sinh viên rất quỷ quái nên họ chọn một căn phòng hộp rộng lớn để vừa ăn cừa ca hát.
Yan Yu chỉ uống một ly rượu trái cây và cô bất tỉnh sau đó không lâu. Vì vậy mọi người nghĩ rượu trái cây là nguyên nhân khiến Yan Yu dị ứng đẫn đến tim ngừng đập.
Vì vậy vào lúc tâm trí hỗn loạn khi xuyên qua không gian của 2000 năm sau Yu Yu đã chiếm lấy cơ thể của Yan Yu. Bạn cùng lớp đề nghị đưa Yan yu lên phòng mà lúc này linh hồn Yu Yu đã chiếm lĩnh thân thể này, cô nhìn cơ thể trần truồng rồi chợt nhận ra cảm giác đau đớn lẫn thoải mái ban đầu vốn dĩ không phải là một giấc mơ.
Bỗng tiếng nhạc vang lên kiến Yu Yu giật mình, như một người đang mơ chợt tỉnh giấc, cô quoáy đầu nhìn theo tiếng nhạc. Từ trong áo khoát của Yan Yu một chiếc di động đang đổ chuông, Yu Yu không nhấc máy, một lúc sau thì chuông ngừng reo.
Yu Yu không biết bản thân nên làm gì tiếp theo nhưng cô biết rằng nơi này không nên ở lại lâu. Cô khó khăn di chuyển từng bước đến ghế sofa chịu đựng sự đau đớn và khó chịu của âm hộ.
Quần áo của Yu Yu được gấp gọn gàng đặt trên ghế sofa cùng một tờ giấy note với lời nhắn “xin lỗi, tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm.” kèm theo là dãy số di động. Nhìn chứ viết rất đậm trông có vẻ mạnh mẽ và dứt khoát.
Yu Yu mặc quần áo vào và nhét tờ giấy vào túi. Cô lúc này không biết bản thân nên vui vì được sống lại hay nên buồn vì bản thân đã mất đi trong trắng của người con gái.
Ra khỏi quán bar Downton, cô ngước nhìn những tòa nhà cao tâng xung quanh, dòng xe di chuyển tấp nập, con đường rộng thênh thang, lòng rối bời “đây là thành phố của 2000 năm sau sao?”.
Theo trí nhớ, cô đi đến tàu điện ngầm, chen chúc vào dòng người, cô cẩn trọng di chuyển trong tâm trạng phức tạp. Khi về đến khuôn viên trường đại học trời đã tối, cô đứng ở cổng trường thật lâu rồi chậm rãi đi về kí túc xá.
Ký túc xá đại học truyền thông quốc dân rất thoải mái, một phòng có bốn người. khi cô vừa về đến phòng, một giọng nữ ấm áp vọng ra từ bên trong
“Tôi thực sự đã đưa cô ta lên phòng 1206….. Tại sao tôi phải nói dối anh? Tôi không thích cái vẻ ngòai kiêu ngạo của cô ta….. Cái gì? Người đàn ông đó chưa hề chạm vào người cô ta sao?…… Nhưng tôi thật sự đã đưa cô ta tới đó.”
Yu Yu không thê tiếp tục nghe nữa, cô nhấn khóa mở của phòng. Người trong phòng thấy Yu Yu về, sắc mặt liền trở nên khó coi, vội vàng ngắt điện thoại.
“Yan Yu, cậu về rồi à, cậu đã đi đâu cả ngày hôm qua vậy ? Song Jing đã tìm cậu khắp nơi, cậu không sao chứ.”
Yu Yu cố bình tĩnh nhìn chằm chằm vào người bạn chung phòng, người đưa rượu hôm qua là cô ấy người dắt Yu Yu vào phòng cũng là cô ấy.
“Hôm qua tôi đi đâu, lẽ nào cậu không biết sao?”
Ge Qing nắm chặt điện thoại di động, mắt đảo lên
“Tôi làm sao biết được cậu đi đâu chứ? Hôm qua lúc mọi người say khướt rời khỏi quán thì đã không thấy cậu đâu, chúng tôi nghĩ cậu đã quay về ký túc xá trước. Nhưng đến khi về đây chúng tôi mới biết cậu chưa về. Song Jing đã gọi cho cậu cả chục cuộc nhưng cậu không bắt máy, cậu ấy rất lo lắng nên đã ra ngoài tìm cậu. Hãy gọi lại cho cậu ấy sớm đi.”
Song Jing là bạn thân của Yan Yu người mà linh hồn Yu Yu đang chiếm lấy.
“Cậu đang nói chuyện với ai vậy?”
Yu Yu đề cập đến cuộc gọi, Ge Qing đã đưa Yan yu đến phòng 1206 và rõ ràng người ở đầu dây bên kia cũng tham gia vào việc này. Thật ra vì quá tối nên Ge Qing đã nhầm 1260 thành 1206.
Ruốt cuộc giữa họ có bao nhiêu thù oán để Ge Qing phải làm những chuyện hủy hoại cuộc đời của bạn cùng phòng?
Ge Qing đã nghĩ Yan Yu là một người kiêu căng và chưa bao giờ chào hỏi cô ấy. điều này đã khiến Ge Qing cảm thấy rất khó chịu.
“Cậu hỏi tôi ư? Tôi đang bận với bài luận văn tốt nghiệp. vì vậy tôi gọi một vài người bạn để hỏi về bài làm.” Nói rồi Ge Qing quay người rời đi.
Yu Yu ôm đầu, cô không thể tìm hiểu rõ cuộc sống trước đây của Yan Yu. Dù đã chiếm trọn thân thể của Yan Yu nhưng cô không thể hiểu rõ mọi thứ của thân xác này, cô quyết định phải giúp Yan Yu tìm hiểu và kết thúc nhân quả của cô ấy ở kiếp này.
“Ge Qing.”
Ge Qing quay lại, mạt khó chịu xen chút nóng giận, muốn nổi cáu nhưng lại thấy Yan Yu hơi lạ. Yu Yu chậm rãi buông tay ra vẻ mặt của cô dần trở nên nhợt nhạt.
Ge Qing có chút khó chịu, cô ấy nói khẽ khàng “cậu đang làm cái gì vậy?”.
“Lát nữa cậu sẽ biết thôi.”
Vừa nói dứt câu Yu Yu đã ngất đi. Cơ thể của Yan Yu không thê tiếp tục gắng gượng, cô ấy đã hoàn toàn kiệt sức.