Yu Yu, Công Chúa Vượt Thời Gian - Chapter 4
Điện thoại mà YanYu đang sử dụng là mẫu của mấy năm trước. Chị gái và mẹ cô đã vất vả lắm mới có thể mua cho cô 1 chiếc điện thoại, giúp cô theo đuổi con đường học tập để có học vấn cao hơn tương lai sáng lạng hơn. Yan Yu còn có một đứa em trai đang học trung học. vì vậy cô và cả gia đình đều phải cố gắng tiết kiệm hết mức có thể.
ID người gọi đến trên điện thoại di động cho thấy đây là số điện thoại bàn. Yu Yu do dự không biết nên bắt máy hay không. Một giọng nam cất lên ở đầu dây bên kia: “Có phải bạn học Yu Yu đang nghe máy đúng không? Xin chào, tôi là cảnh sát Trần, hôm qua có gặp bạn ở đồn cảnh sát. Cảm ơn bạn vì đã giúp đỡ trường hợp xảy ra hôm qua. Cha mẹ của đứa trẻ được cứu đã từng hứa sẽ tặng thưởng cho bất cứ ai tìm được nơi ở của cậu bé. Phần thưởng trị giá 100.000 nhân dân tệ, họ đã gửi số tiền đến đồn cảnh sát. Vì vậy chúng tôi hi vọng bạn có thể đến và nhận tiền thưởng. Cha mẹ của cháu bé cũng muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn.”
Hôm qua Yu Yu đã rời đi sau khi cứu được đứa trẻ. Han Hui và He Fan bị sốc vì người trông trẻ đã không giữ con họ cẩn thận nên họ đã quên mất việc cảm ơn Yu Yu. Cho đến hôm nay, sau khi bình tĩnh lại họ mỡi nhớ đến Yu Yu.
Yu Yu rất nghèo vì vậy cô chắc chắn đến đồn cảnh sát để nhận tiền thưởng.
Một tiếng sau Yu Yu đã có mặt ở đồn cảnh sát. Cả Han Hui và He Fan đều ở đó. Hai người rối rít cảm ơn và chuyển tiền vào tài khoảng của cô. Họ còn muốn ngỏ ý mời cô đi ăn nhưng Yu Yu từ chối vì cô ấy có việc cần giải quyết. Yu Yu hỏi thăm về tình hình đứa trẻ, nhớ lại sự việc Han Hui mắt đỏ hoe kể cho Yu Yu nghe.
“Hôm qua cảnh sát đã kiểm tra lý lịch của Xu Qui Hua phát hiện cô ta đã có tiền sử ở một công ty dọn phòng khác. Cô ta đã làm nhiều chuyện xấu, trước đây cũng đã từng có một đứa trẻ vì cô ta mà mất tích, đứa trẻ đó cũng bị đưa vào hoàn cảnh giống như Tiểu Bảo của chúng tôi hôm qua. (Tiểu Bảo là từ cha mẹ thường sử dụng để gọi con cái của họ để thể hiện sự yêu thương cưng chiều như con yêu hay bảo bối). Cảnh sát Trần đã thẩm vấn hai tên buôn người, chúng thừa nhận chúng có quen biết với Xu Qui Hua. Đứa trẻ cuối cùng bị bắt cóc là do kế hoạch của bọn họ”.
He Fan ôm con vào lòng, đứa trẻ chỉ mới có 10 tháng tuổi. anh bối rối và có chút sợ hãi, anh gục đầu vào người đứa con trai bé bỏng một cách đáng thương.
“Tại sao một công ty vệ sinh có thể tuyển dụng một bảo mẫu có tiền án như vậy?” cơ thể Han Hui run lên bần bật. “Lần đầu gặp nhau, Xu Qiu Hua đã hỏi mượn 100,000 nhân dân tệ, cô ta cần gấp để chuẩn bị cho buổi lễ kết hôn của con trai cô ấy. Trong khi cô ta chỉ mới đến nhà chúng tôi được 2 tháng vì vậy tôi đã không đồng ý cho cô ta vay tiền. Có lẽ đó là lý do cô ta sinh hận và nhắm vào Tiểu Bảo của chúng tôi.”
Khi anh đang nói chuyện thì một vị cảnh sát tầm 30 tuổi bước lại gần. Đây là cảnh sát Trần, người đã gọi điện cho Yu yu.
“Đây là lần thứ 2, Xu Qiu Hua bán một đứa trẻ theo cách này. Nguyên nhân của sự việc này có lẽ là dmối hận thù với gia đình ông He vì họ đã không sẵn sàng cho cô ấy mượn tiền. Chúng tôi đã gọi điện và hỏi thăm gia đình của đứa bé bị bắt cóc, đây là một gia đình khá giả tuy nhiên khi Qiu Hua ngỏ lời mượn 100,000 nhân dân tệ họ cũng đã từ chối. hai tháng sau thì đứa trẻ đã mất tích. Cách thưc này cũng giống với cách mà cô ta làm với gia đình anh chị. Đứa trẻ bị bắt bởi hai kẻ buôn người và họ cũng đã thú nhận. Chuyện này cũng đã xảy ra vào khoảng ba, bốn năm trước. Tại thời điểm đó chúng tôi đã không điều tra ra được sự việc có liên quan đến kẻ buôn người nên vụ án chi được khởi tố theo luật dân sự. Xu Qiu Hua cũng không có tiền để bồi thường. Gia đình mất con đã cuống cuồng đi tìm con ròng rã suốt mấy năm nay.”
Mắt Yu Yu có hơi cay. Đám người chết tiệt này.
Viên chức Trần tiếp tục “Chúng tôi đã liên hệ với cha mẹ của đứa trẻ. Họ không ở thủ đô và họ đang trên đường di chuyển đến đây. Đồn cảnh sát chúng tôi đang bắt đầu theo sát vụ này. Trong năm qua, hai kẻ buôn người đã bắt cóc rất nhiều trẻ em chúng tôi sẽ lần theo dấu vết để tìm hiểu sự việc. Về sau chúng tôi vẫn sẽ cần sự trợ giúp của các bạn để đưa ra khẳng định.”
Han Hui lau nước mắt “được, cảnh sát Trần, anh có thể gọi cho chúng tôi bất cứ khi nào anh cần. Chúng tôi không còn dám mạo hiểm tìm bảo mẫu cho con. Sắp tới chúng tôi dự định sẽ từ chức để ở nhà chăm sóc con.”
Yu Yu nhìn vẻ mặt bơ phờ của Tiểu Bảo, chắc hẳn đứa bé đã rất sợ hãi. Cô xin cảnh sát Trần một mảnh giấy và một ít nước. Mọi người đều không biết Yu Yu muốn làm gì. Yu Yu làm ướt ngón tay bằng nước trong ly thủy tinh rồi vẽ thứ gì đó trên giấy. Động tác nhanh và dứt khoát. Không biết có phải là ảo giác hay không những người có mặt đã nghĩa là họ nhìn thấy một luồng ánh sáng vàng yếu ớt lấp loáng trên tờ giấy khi Yu Yu hoàn thành nét vẽ cuối cùng.
Yu Yu gấp lá bùa lại đứa cho Han Hui “ Tôi nghĩ đứa trẻ vẫn còn sợ hãi. Đây là lá bùa bình an chỉ cần để nó vào túi của Tiểu Bảo, em ấy sẽ không khóc đêm và không bị giật mình.
Cảnh sát khịt mũi. Họ không nghĩ cô gái trẻ này lại đi vẽ bùa, họ cũng không biết họ có nên nhân lúc này chấm dứt loại mê tín thời phong kiến này không.
Cô gái nhỏ này thật sự rất cam đảm. Cô dám cổ xúy cho tục mê tín thời phong kiến ngay trong đồn cảnh sát.
Yu Yu nghĩ rằng vì cô ấy đã nhận 100,000 nhân dân tệ nên cô ấy muốn làm gì đó cho đứa trẻ. Cô bây giờ không có địa điểm tu luyện nhưng có ấy có suối nguồn linh khí. Nhờ đó Yu Yu vẫn có thể vẽ bùa bình an.
Xin một cốc nước chỉ là cái cớ để che đậy dòng linh khí.
Con đường tìm hiểu và nắm rõ Siêu hình học không hề dễ dàng. Ở kiếp trước, Yu Yu chọn con đường này vì dòng linh khí, cũng từ đó cô dần trở nên yêu thích nó.
Con đường này thật sự rất khó đi. Cô đã phải học rất nhiều và làm việc rất chăm chỉ. Cô nghiên cứu bốn cuốn sách, năm tác phẩm kinh điển và sáu môn nghệ thuật (sách nho giáo trung quốc qui định sáu môn nghệ thuật cần học bao gồm lễ giáo, âm nhạc, bắn cung, cưỡi ngựa, thư pháp và toán học). Đọc rất nhiều sách như số học, âm dương và ngũ hành, ….. Cô cũng tìm hiểu và làm quen với kinh mạch của cơ thể người, tìm hiểu về phong thủy để vẽ bùa phong ấn. Thành quả lao động có được hôm nay là điều tất nhiên. Điển hình chính là khả năng vẽ bùa bình an của cô. Không có cách nào dễ hơn có thể tạo ra loại bùa bình an đó, sở dĩ cô có thể vẽ một cách nhanh chóng và dứt khoát như vậy là vì bản thân đã tập luyên vô số lần. dù có thể nhờ vào sự trợ giúp của linh khí để nhanh chóng tăng công lực nhưng YuYu đã cố gắng nổ lực rất nhiều để bản thân có thể làm được như vậy.
Đó là lý do cô không tu luyện trên cơ thể của mình, vì vậy cơ thể của cô không hề có một chút linh lực nào.
Dù là xem bói, phong thủy, xem tướng số, chữ bệnh, bói toán, vẽ bùa, tất cả đều cần đến sự hỗ trợ của tâm linh. Mặc dù nó không cần thiệt cho bói toán đơn giản thông thường nhưng lại vô cùng cần thiết nếu muốn tính toán sâu hơn và đưa ra các nhận định chính xác hơn.
Đối với những người nghiên cứu siêu hình học chỉ cần không làm điều ác, không tiết lộ quá nhiều thiên ý và làm nhiều việc thiện thì năm bất lợi và ba cấm kị không gây nhiều khó khăn ( 5 bất lợi là góa vợ, góa chồng, mồ côi, tuyệt hậu và tán tật – ba cấm kị của cải, tuổi thọ, phước lành. Bói được coi là xem trước vận mệnh, biết được sự sắp đặt của vũ trụ, tiết lộ thiên cơ nên thường những người này sẽ bị phạt thức là sẽ trở thành góa bụa, không có gđ hoặc không có con, không có được sự giàu có hay của cải để dành hoặc có cuộc sống ngắn ngủi,…). Cái gọi là thiên cơ không thể tiết lộ thường ám chỉ những điều có nguyên dân sâu xa và hậu quả thường rất lớn như thiên tai hay thảo họa nhân tạo ở một quốc gia hay vùng lãnh thổ. Nếu tiết lộ quá nhiều sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Nói trắng ra, Yu Yu vẫn thích cuộc sống nhàn nhã kiếm chút tiền bằng cách giúp người ta xem vận mệnh và xem phong thủy.
Nhưng nếu phải sử dụng phép siêu hình để cứu một đất nước, cô không ngần ngại. May mắn thay, ở thời đại của 2000 năm sau, đất nước không có chiến tranh, không có đói khát chỉ có một số thảm họa tự nhiên hoặc nhân tạo. Mọi tầng lớp trong xã hội đều sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau.
Ở kiếp trước, khi còn là công chúa, Yu Yu đã giúp thần dân của mình đọc tài vận và phong thủy. tuy nhiên vì là một công chúa nên cô lúc đó không phải lo sinh hoạt phí, quần áo và đồ ăn cũng là cao lương mĩ vị là những gì tốt nhất còn có tì nữ và hộ vệ. Vì cậy cuộc sống của cô không gặp bất cứ khó khăn nào. Cô ấy có một thanh xuân tươi đẹp , cô được nuôi dưỡng kỹ càng, tinh tế, nhẹ nhàng và dường như chưa từng phải trải qua những khó khăn trong cuộc sống.
Yu Yu không phải là một cô công chúa kêu ngạo cô chỉ là một cô công chúa nhỏ bé được người người cưng chiều.
Nhưng sau khi xuyên không, cô có lẽ sẽ phải đối diện với cuộc sống khác.
Han hui nhớ rằng khi Tiểu Bảo về nhà, anh đã khóc suốt đêm. Han Hui là người phụ nữ thời hiện đại và cô hoàn toàn không tin vào chuyện bói toán hay mê tín. Nhưng nghĩ rằng Tiểu Bảo là Yu Yu cứu về nên cô đã nhét lá bùa bbinhf an vào túi của Tiểu Bảo “ Yu Yu, có thể vã lá bùa này chỉ bằng giấy và nước không”.
Yu Yu trả lời “chất liệu không quan trọng, nhưng nếu là giấy chúa màu vàng thì tốt hơn”. Khi người mang bùa khác nhau hiệu quả và thòi gian sử dụng cũng sẽ khác nhau.
Tuy nhiên tấm bùa bình an mà Yu Yu đưa đã đủ để chữa lành sự sợ hãi của đứa trẻ.
Khi sự việc đã được giải quyết ổn thỏa, Yu Yu quyết định đi đến thư viện.
Như mọi ngày, cô tìm một góc để hấp thụ dòng linh khí, tu dưỡng cơ thể. Đến khi trời tối thì Yu Yu mới quay trở lại kí túc xá.
Ge Qing đang ở trong phòng và Zhu Jia vẫn chưa quay trở về. Ge Qing vừa mới tắm xong. Gương mặt vẫn còn nhợt nhạt, mệt mỏi và không ngừng ngủ gật.Vì đã gặp ác mộng 2 ngày liên tiếp nên tinh thần của Ge Qing rất kém.
Yu Yu lấy quần áo đi tắm không thèm nhìn Ge Qing một cái.
Yu YU vùa tắm xong, Pang Shan bạn ở phòng bên sang mời cô đi ăn tối. Cô ấy nói rằng hôm nay cô ấy phỏng vấn thành công nên cô ấy đã thuê trọ gần nơi làm việc vì vậy ngày mai cô ấy sẽ chuyển ra khỏi ký túc xá. Yu Yu đồng ý ngay, trong 4 năm đại học ngoài Song Jing thì Pang Shan cũng đối xử rất tốt với Yu Yu, hơn nữa họ cũng đã giúp đỡ chủ nhân của cơ thể này – Yan Yu vô số lần.
Trong bữa ăn,Yu Yu đề cập đến việc cô nhận 100,000 nhân dân tệ. Suy cho cùng hôm qua cứu được đứa trẻ cũng nhờ có sự giúp đỡ của Song Jing và Pang Shan.
Pang Shan mỉm cười và nói “ Công lao lớn nhất là của cậu mà, cậu đã tìm thấy đứa trẻ, thuyết phục những kẻ buôn người. Cậu không cần phải chia tiền cho bọn mình đâu. Jing Jing cũng sẽ không nhận nó đâu. Giữ số tiền thật tốt. Sau khi tốt nghiệp, cậu cần phải tìm nhà và tìm việc. Việc gì cũng cần tiền.”
Về phần Zhu Jia vì cô ấy sợ hãi và trốn phía sau trong suốt hành trình giải cứu đứa trẻ, Yu Yu chỉ định chia cho cô ấy 1 ít.
Yu Yu chỉ mang thân thể cúa Yan Yu, cô ấy không có kiến thức về mảng ngành truyền thông nên cô không lên kế hoạch tìm việc trong ngành truyền thông đại chúng. Vì vậy cô ấy nhanh chóng đổi chủ đề.
Sau bữa ăn Shan Shan đề nghị cún Yu Yu đi xem phim. Đó là một bộ phim về khoa học viễn tưởng, trong phim một con tàu vũ trụ khổng lồ đã thể hiện rõ nét chiều sâu và vẻ đẹp của không gian bên ngoài trái đất. Yu Yu chăm chỉ xem không chớp mắt. mặc dù từ ký ức của Yan Yu cô đã biết được sơ qua những điều này tuy nhiên nó vẫn khiến cô tò mò.
Vừa xem phim vừa ăn tráng miệng, Yu Yu nhận ra đây chính là niềm vui bé nhỏ của các cô gái ở thời đại này.
Yu Yu về ký túc xá lúc 11 giờ. Mọi người lúc này đã chìm vào giấc ngủ. Cô rửa mặt bằng một ít nước ấm, lau người rồi lên giường nằm. Cô đã quyên góp 1 nữa số tiền nhận được cho một tổ chức từ thiện đáng tin cậy.
Ngày hôm sau, Yu Yu giúp Shan Shan dọn đồ và đến thư viện vào buổi chiều.
Ngoài thư viện ra Yu Yu thật sự không có nơi nào để đi. Mấy hôm nay nhiệt độ ngoài trời rất nóng, trong thư viện có bật điều hòa, không khí dễ chịu. Không gian yên tĩnh nên lúc tu luyện sẽ không bị gián đoạn nên Yu Yu rất thích nơi này.
Hai ngày sau, Zhu Jia cũng chuyển ra ngoài để lại Y Yu và Ge Qing.
Cô đến thư viện uống một ít linh khí để thiền định vào ban ngày và về kí túc xa ngủ vào ban đêm.
Đến cuối tháng năm,Yu Yu có chút băn khoăn, liệu bản thân có kiếm được việc không? Cô sẽ làm gì nếu không có việc làm? Ký túc xá sẽ bị khóa sau hai đến ba ngày sau khi học sinh cuối cấp tốt nghiệp. Yu Yu rối ren muốn khóc trong đau khổ.
Nhưng cũng có cái gì đó gọi là hạnh phúc. Cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy bầu trời sau nửa tháng tu luyện. cô cho rằng đó là do linh khí giống như kiếp trước cô đã nhìn thấy. Khi cô xuyên không đến 2000 năm sau, linh khí đã đi theo cô và hợp nhất với cơ thể mới này. Nhờ có sự phù hợp Yu Yu có thể nhìn thấy linh khí.
Tầng một của ký túc xá nữ dành cho học sinh cuối cấp gần như không có người ở. Điều này làm Yu Yu ngày càng lo lắng hơn.
Tối hôm đó, cô ấy trở về từ thư viện và dự định sẽ quy trở lại ký túc xá. Khi cô đang rảo bước ở khuôn viên trường học, cô tình cờ gặp một cô gái ăn mặc rất xinh đẹp. Yu Yu dường như đã chết lặng trước người con gái ấy. Cô gái cất giọng đầy xúc động “Yu Yu, sao đến giờ cậu vẫn còn ở thủ đô vậy? Mẹ cậu đã gặp phải chuyện gì đó. Cậu không về nhà thăm bà ấy sao?