Duyên Âm Tiếp Tục - Quỷ Phu Đột Kích - Chương 12
Nghĩ tới đây, nước mắt ủy khuất chen chúc mà đến, tầm mắt vốn đã mơ hồ hiện tại cái gì cũng không thấy rõ. Ta ngồi xổm trên mặt đất không ngừng co giật, nhưng không có cảm giác được âm phong lạnh lẽo truyền đến từ phía sau.
Ta bất quá chính là vừa mới lấy được bằng lái xe muốn đi dạo mà thôi, trêu ai chọc ai, lão gia sao lại đối xử với ta như vậy!
Không biết chạy bao lâu, ta thật sự không có khí lực chạy xuống, lúc này khí lực toàn thân đều đã bị rút sạch, hai chân mềm nhũn ngồi xổm ở nơi đó.
Làm xong những thứ này, nỗi sợ hãi ẩn nhẫn không phát ra của ta trong nháy mắt nổ tung, liều mạng chạy về phía trước, một cước sâu một cước nông giẫm lên bùn đất mềm nhũn, vừa chạy vừa hoảng sợ kêu lên, loạn táng cương yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân lộn xộn của ta cùng với tiếng kinh hách vang vọng khắp đất phiêu đãng.
Bỗng dưng ta cởi áo khoác ra, đem xương đào cùng với cái đầu nhảy lên xuống kia đặt lên quần áo bọc lại chôn vào trong hố.
Khoảnh khắc móng tay tiếp xúc với đất sền sệt, tôi cảm thấy rõ ràng rằng tôi đã ngừng tim, toàn bộ khuôn mặt trắng bệch không có huyết sắc không khác gì người chết.
Vươn tay lên mặt đất từng chút từng chút đào đất, khi thì đào được một ít xương cốt thật dài dính chặt, khi thì đào được một ít xương chân nhỏ mang theo thịt thối, khi thì sờ được một ít thi trùng mềm nhũn vặn vẹo thân thể mập mạp, ta đã không còn tâm tư đi ghê tởm nôn mửa, chỉ là máy móc đào hố.
Tay ta run lên, trong tay còn mang theo xương cốt thối rữa đáp xuống.
Ta đã không cách nào hình dung tâm tình giờ phút này, trong lòng chỉ có một mục đích, làm xong chuyện này tranh thủ thời gian rời đi.
-Cô nương, đó là cánh tay lão bà tử!
Ta quay mặt lại không dám nhìn, từ trên mặt đất sờ được một cái vật cứng rắn có chút dính trên mặt đất đào đất lên.
Ta vươn cánh tay run rẩy vô cùng lợi hại, cái đầu đẫm máu kia bắt đầu nhảy xuống mặt đất hưng phấn, huyết nhục thối rữa trên mặt rơi xuống càng lợi hại hơn, chỉ vài cái ta liền nhìn thấy xương trắng lạnh lẽo lộ ra dưới thịt thối.
Có lẽ nửa chừng cũng không thấy ta có động tác gì, cái miệng đầy thi trùng kia lại một lần nữa nhắc nhở.
“Đầu, đầu…”
Hàn ý lại một lần nữa ập tới, khóe miệng đầy thi trùng kia co giật lên trên, bởi vì co giật khóe miệng thối rữa huyết nhục đồng loạt rớt xuống còn phát ra tiếng cười khanh khách.
” Khanh khách ——”
Mỗi sợi lông của ta đều đã nổ tung kháng nghị, tứ chi cứng ngắc, chỉ có hai tròng mắt chuyển động, hoảng sợ nhìn chằm chằm cái đầu đẫm máu trên mặt đất, mấy chữ đơn giản rốt cục từ kẽ răng run rẩy chen ra một câu.
“Đặt… Đặt đầu… Ann… Ann quay lại à? ”
Cái miệng đầy thi trùng kia khép lại, hai mắt trống rỗng, nhưng ta vẫn cảm giác nàng đang nhìn ta.
– Cô nương, ngươi không nên đến nơi này nhất, đem lão bà tử an toàn trở về rời khỏi nơi này đi!
Nếu không phải ta đã dọa ngây ngốc như mộc kê đứng ở nơi đó, phỏng chừng đã sớm hôn mê bất tỉnh.
Thật vất vả mới ngăn được nôn mửa đứng thẳng người, ta theo bản năng nhìn xuống, trên đầu máu đầm đìa kia khảm một gương mặt đã thối rữa không thấy rõ dung mạo, thịt thối trên mặt cùng máu tanh hôi từng khối từng khối rơi xuống, vô số thi trùng kéo thân thể mập mạp từ trong miệng hai mắt trống rỗng bò vào.
Một cái đầu huyết đầm đìa lăn đến bên chân ta, vẻ mặt thối rữa kia tản mát ra mùi vị ghê tởm làm cho ta nôn một trận nôn miệt.
Ta vừa nghe, lại càng dọa ra một thân mồ hôi lạnh, liền nghe một tiếng xương cốt vỡ vụn, ta sợ tới mức không nhúc nhích đứng ở nơi đó.
– Đừng giẫm lên đừng giẫm lên, đầu lão bà tử đều bị ngươi giẫm đạp!
Ta sợ tới mức cả người phát run, cằm khẽ nâng không dám nhìn xuống, hai tay không ngừng múa loạn ở trước ngực, trong lúc nhất thời cũng quên chạy trốn, hai chân không ngừng nhảy nhót tại chỗ.
Ta kéo cổ họng lớn tiếng gào thét, cây hòa cách đó không xa bị ta kinh hãi ào ào vang lên, thanh âm lá cây chấn động làm cho ta càng cảm thấy âm lãnh.
-Quỷ a——”
Bất thình lình, một thanh âm đục ngầu lại già nua sâu kín bay vào lỗ tai ta, ta giống như một con khỉ xù lông nhảy lên cao nửa thước.
– Cô nương, ngươi giẫm lên đầu ta rồi!
Mỗi từ đều nặng như ngàn cân một đập vào trái tim tôi.
Loạn – Táng – Cương ——!
Những gò đất lồi lên này lại phối hợp với cây hòe lớn quỷ dị như vậy, một ý nghĩ chưa thành thục quanh quẩn trong lòng ta.
Cây hòe bà nội là cây thích âm nhất, càng âm khí nặng thì càng sinh trưởng tươi tốt.
Bởi vì bên cạnh gò đất ngoài ba bước đều không hẹn mà cùng mọc một gốc cây hòe rậm rạp, cành cây vốn không nhúc nhích lại theo tầm mắt ta rơi xuống lần lắc lư từng cái một, nhưng ta căn bản không cảm giác được sự tồn tại của gió.
Tuy rằng bốn phía có chút u ám, nhưng vẫn có thể nhìn thấy trên mặt đất từng đám gò đất nhô lên, thưa thớt lộn xộn đứng ở nơi đó, nhìn về phía cách đó không xa, ta không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Không biết vì sao, chân ta giẫm trên mặt đất cảm giác mềm nhũn, giống như bụi cỏ dại vừa mới mưa trên cánh đồng, mỗi bước rơi xuống liền cảm giác chân lún xuống mấy centimet, lần thứ hai nâng bước lên lại cảm giác thủy triều trên mặt đất có chút dính.
Và tôi đã rơi xuống đất một cách ổn định.
Cũng không biết mình rơi xuống trong sương trắng kia bao lâu, chậm rãi sương trắng biến mất, thay vào đó là bầu trời đêm có chút u ám.
Cũng chính là, là người đàn ông này đã cứu ta?
“Nghe được ba chữ nữ nhân ngu xuẩn, phản ứng đầu tiên của ta chính là nam nhân vừa rồi, chẳng lẽ “ngươi” trong nhân khẩu vừa rồi chính là hắn?
– Nữ nhân ngu xuẩn, lần này trở nên thông minh!
Ta vô tâm suy nghĩ hết thảy tất cả đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chỉ cảm giác tiếng gió vù vù từ bên tai ta thổi qua, theo tiếng gió không ngừng gia tăng, ta biết tốc độ hạ xuống của mình càng ngày càng nhanh, nhưng thân thể lại không có loại cảm giác không trọng lượng này mang đến choáng váng buồn nôn.
Tôi không khỏi hít một hơi lạnh, vị trí trống trên biển số hóa ra là một chữ “Minh”, thì ra mình lái một chiếc xe minh, biển số xe 948, anh đi chết đi.
Trước khi rơi, tôi vô tình nhìn thấy biển số xe.
Nghĩ đến đây, ta không để ý sợ hãi tung người nhảy lên, toàn bộ thân thể bắt đầu rơi xuống.
Ta không biết trong sương trắng kia có cái gì, chỉ biết ta muốn tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này.
Nói cách khác, thanh âm khiến da đầu người ta tê dại này không phải đối với ta, vậy “ngươi” trong miệng hắn chỉ là ai?
Cẩn thận âm thanh, trọng âm trên bạn.
Một đạo thanh âm âm trầm như lệ quỷ đòi mạng từ bên tai vang lên, thanh âm này thê lương vô cùng, mang theo âm cuối run rẩy, tựa như âm tự dương, giống như là từ trong cổ họng phát ra, người nghe da đầu tê dại.
– Lại là ngươi làm hỏng ta chuyện tốt ——!.
Động tác nhảy xuống xe chậm lại, bởi vì bên ngoài xe là một đoàn sương trắng dày đặc, căn bản là không nhìn thấy bộ dáng bên ngoài xe.
Điều làm tôi ngạc nhiên là ánh sáng trắng bật lên xuyên qua màn đêm đen kịt, xung quanh bắt đầu trở nên sáng sủa, và tôi cũng thành công trong việc đạp cửa xe.
_____zz______