Duyên Âm Tiếp Tục - Quỷ Phu Đột Kích - Chương 6
Cuối cùng tại khúc cua của ngã tư đó, tôi thấy một bóng đen với nhịp điệu của bước đi vội vàng!
Ta xoay người nhìn lại, lại chỉ nhìn thấy đám người giao đầu ghé tai, ta không cam lòng xuyên qua đám người liều mạng tìm kiếm bóng dáng lão bà bà kia.
Lại là thanh âm khàn khàn quen thuộc kia mang theo tang thương, là lão bà bà không có bóng dáng kia!
“Cô nương, sau này ra ngoài cần phải quan tâm, nơi đông người ngàn vạn lần đừng góp vui!”
Lỗ chân lông mở ra một lần nữa! Mặc cho gió lạnh rót vào thân thể ta!
Ta theo bản năng lui ra sau, một bàn tay lại đột ngột đặt trên vai ta, hoảng sợ đến cực điểm ta không dám quay đầu lại sợ tắt mệnh hỏa, chỉ biết lực đạo của bàn tay này rất lớn lại ngăn cản bước chân liên tục lui về phía sau của ta.
Đôi mắt đen nhánh đang nhìn chằm chằm vào tôi!
Tôi không thể không chiến tranh lạnh, bởi vì tôi thấy đôi mắt đen tối rõ ràng thuộc về người đàn ông mà tôi đã mở nhầm cửa đêm qua và sống ở 90!
Chưa đợi pháp y lên tiếng, hai người mặc đồng phục này mang cáng xuyên qua bên cạnh tôi, một luồng gió lạnh thổi tới, vén một góc vải trắng vốn che kín người chết.
Có lẽ là nguyên nhân chính diện hướng lên trên máu còn chưa đông lại, trên tấm vải trắng huyễn bạch kia lập tức chảy ra mấy khối huyết đoàn đỏ có chút đen, gió lạnh thổi tới, những hắc huyết đoàn lấp đầy kia cứ như vậy làm càn rêu rao.
Sau đó, hai người đàn ông mặc đồng phục mang theo cáng, di chuyển nạn nhân lên cáng và phủ một tấm vải trắng trên người.
Đám người ồn ào cũng ẩn giấu tiếng nói sau khi nghe được câu nói uy tín lại chuyên nghiệp này của pháp y.
Ba câu ngắn gọn, thanh âm ném xuống đất như kim loại khiến mấy người vừa rồi nhai lưỡi đánh đến lông cũng không còn.
Một người mặc áo bm trắng ngồi xổm xuống bên cạnh tôi, hiển nhiên hắn chính là pháp y, sau một phen điều tra lập tức tin đồn. “Đây chỉ là một vụ án tự sát bình thường, mọi người không nên lấy tin đồn, phải tin tưởng khoa học! ”
– Nhường một chút, pháp y tới rồi! Đám người vây kín nước chảy không thông nghe được câu này mang theo chính khí cùng cương khí thanh âm nhao nhao né tránh ra một đạo, mấy người vừa rồi nhiều miệng lúc này cũng đều thức thời câm như hến.
Tôi tự an ủi bản thân mình như vậy!
Chắc là mình đã suy nghĩ nhiều rồi!
Ta không dám nghĩ tiếp, mùi tanh hôi thối chói mũi này làm cho dạ dày ta từng đợt lật sông đảo hải!
Trừ khi…
Bởi vì tối hôm qua tôi rõ ràng nhớ rõ mình ấn thang máy tầng chín vì sao lại quỷ dị dừng lại ở lầu năm đây!
Bất quá nghe bọn họ nhắc tới tài xế xe đêm chết trên lầu năm kia, da đầu của ta không khỏi tê dại!
Đám người chẳng những bạo loạn còn có một số người tốt lấy vỏ bọc tri nội tình nhai lưỡi khắp nơi.
“Cái mạng gì a, theo ta thấy là lệ quỷ quởo, tối hôm qua chính là hồi hồn dạ của tài xế chết thảm kia! Ai biết được người nhảy lầu này có liên quan gì đến hắn hay không! ”
“Đúng vậy đúng vậy đúng vậy, nghe chết tài xế này ở lầu năm, muốn tích góp thêm chút tiền mua một căn nhà dọn ra ngoài mới lái xe đêm, ai biết Diêm Vương để cho ngươi một khắc chết, ngươi tuyệt đối sẽ không kéo đến ba khắc chết, đây đều là mạng a!”
“Thật sự là gặp quỷ rồi, một tuần trước, trên căn hộ này có một tài xế lái xe đêm không rõ ràng xảy ra tai nạn chết, lúc này mới qua một tuần lại xuất hiện loại chuyện nhảy lầu này, ai, thật sự là ly kỳ lại quỷ dị a!”
Mặt hắn hướng xuống dưới, nhìn dáng người mặc quần áo hẳn là nam nhân, chỉ là không biết vì sao hắn nghĩ không ra như vậy nhất định phải nhảy lầu.
Ta cố nén nôn mửa từ trong dạ dày bốc lên, nhìn thoáng qua người nhảy lầu đầy máu tươi dưới thân, mùi máu tươi nơi này càng xen lẫn một mùi hôi thối, hút vào trong khoang mũi thế nào cũng không tan ra được.
Tiếng đánh rơi của vật nặng vừa rồi không phải cái gì khác, là tiếng va chạm phát ra từ khi một người sống từ cửa sổ căn hộ nhảy xuống tiếp xúc với mặt đất.
Chờ ta cố sức chen chúc vào giữa đám người, máu tươi đỏ tươi tràn ngập trước mắt đã chứng thực kết luận vừa rồi của mình.
Giờ phút này ta mới tỉnh táo lại, nhanh chóng phá tan thân thể cứng ngắc của mình, thay một thân quần áo đơn giản thu thập một chút liền vội vàng chạy xuống lầu!
Thẳng đến khi mặt trời mọc, tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm chiếu lên người tôi, trên thủy tinh phản chiếu cái miệng tôi tắm rửa trong ánh mặt trời có thể nhét một quả trứng gà lại kinh hãi đến luống cuống tay chân.
Mùi máu tươi xen lẫn trong gió lạnh càng ngày càng nặng, con ngươi trong hai mắt ta co rụt lại, chỉ cảm thấy máu toàn thân đi ngược lại, không khí chung quanh đình chỉ lưu động, áp suất thấp từ bốn phương tám hướng cứng rắn đem thân thể ta giam cầm.
Chờ đã, tiếng va chạm của vật nặng vừa rồi là ——?
“Ai đó đã nhảy lầu! Ai đó đã nhảy lầu! Gọi cảnh sát đi! “Mấy tiếng thanh âm bén nhọn chói tai từ trong tiếng người ồn ào huyên náo có vẻ đột ngột vô cùng, giống như tia chớp bình minh công kích màng nhĩ của người nghe.
Khi hơi thở đẫm máu chạm vào khoang mũi của tôi, từ đáy lòng dâng lên một tia bất an, tôi vươn đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy dưới lầu tiếng người huyên náo, người bốn phương tám hướng không ngừng tụ tập lại một chỗ, giống như đang nhìn cái gì kỳ cảnh vây thành một vòng tròn.
Đó là một loại… Mùi đẫm máu!
Ta đứng trước cửa sổ duỗi lưng dài, đột nhiên một luồng gió lạnh thổi tới trước mặt, gió sáng sớm vốn là sạch sẽ nhất thanh tặc nhất, vì sao dưới ngửi kỹ trong gió này lại mang theo một loại hương vị đặc biệt.
Ta kinh hỉ thầm than một tiếng, thế giới này vẫn là thế giới ban đầu, tối hôm qua phát sinh hết thảy bất quá chỉ là mộng cùng ảo giác mà thôi!
Tiếng anh Sớm cao ngất lên, tiếng bước chân cuống quít của nhân viên văn phòng, cách đó không xa tiếng chó sủa dắt chó đi dạo, tiếng vật nặng từ trên cao rơi xuống, tiếng đập vào tai.
Thời gian còn sớm, tia nắng đầu tiên của buổi sáng còn phải một khắc sau mới có thể chiếu về nhân gian, ta kéo rèm cửa sổ ra nhìn dưới cửa sổ lúc này cũng đã nhộn nhịp.
Có kinh nghiệm trước đó, tôi không quá dây dưa với giấc mơ không biên giới, một người đàn ông đứng dậy từ giường.
Tôi cầm điện thoại lên nhìn nhật ký cuộc gọi, chỉ có người mà Ấm Mạn gọi tới lúc mười hai giờ sáng, trừ chuyện đó ra thì không còn gì khác.
_____zz______