Mãi Mãi Cùng Hades - Chapter 1
“Thưa Chúa tể!”
Đó là Thanatos, và Hades ngay lập tức quay lại, cảnh giác với điều đáng lo ngại trong giọng nói phụ tá của chàng. “Có chuyện gì?”
“Một thứ gì đó không thể giải thích được đã xuất hiện ở lối vào thế giới của chúng ta.”
“Cho ta xem.”
“Vâng, thưa ngài.” Thanatos xé toạc không khí xung quanh hắn ta như một tấm vải bạt, và một lúc sau Hades nhìn thấy lối vào thế giới của chàng, nơi số lính gác hùng mạnh còn lại của chàng vẫn đang đứng canh.
“Phía trên cánh cổng, thưa bệ hạ. Ngài có nhìn thấy nó không?”
Theo ánh nhìn của Thanatos, Hades giật mình khi nhìn thấy một cánh cửa nào đó rực sáng phía trên cánh cổng của Underworld. “Ta chưa từng thấy điều gì như thế này trong đời.” Chàng duỗi tay ra và với một cái vẫy tay, chàng kéo khung cảnh lại gần mình hơn để lần này ô cửa sẽ ở ngay trên đầu chàng.
“Nó có thể là phép thuật của con người không?” Thanatos hỏi một cách dứt khoát.
“Có lẽ, nhưng bằng cách nào đó, cánh cửa này có cảm giác… mạnh hơn nhiều so với bất cứ thứ gì mà một người bình thường có thể tạo ra.”
Trước khi Thanatos có thể nói, Hypnos đã đến tham gia cùng họ trên ban công. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Sau khi cảm nhận được sự hiện diện của con quỷ có cánh, Hypnos biết rằng chỉ có hoàn cảnh tồi tệ nhất mới có thể buộc Thanatos rời khỏi Underworld.
Nhìn lên, Hypnos gần như lùi lại một bước khi nhìn thấy cánh cửa ngay trên đầu nhà vua. “Đó là thứ gì?” Người bất tử di chuyển tự do từ thế giới này sang thế giới khác, nhưng họ làm như vậy mà không cần sử dụng cổng —-
Và cánh cửa đó trông giống hệt như một cánh cổng, Hypnos cau mày nghĩ, nếu một thứ như vậy tồn tại.
Sau đó, chàng nhận thấy một cái gì đó khác.
“Chúa tể, cánh cửa đang mở ra!”
Hades cứng đờ.
“Lùi lại, thưa Chúa tể!” Thanatos gầm gừ.
Nhưng đã quá muộn.
Cánh cửa được mở ra, và âm thanh của một tiếng kêu nữ tính truyền đến họ.
Hades căng thẳng.
Người phụ nữ đó thực sự cần sự giúp đỡ của chàng hay cô ta chỉ là mồi nhử cho một cái bẫy do những con người quyền năng nghĩ ra?
Câu trả lời cho điều này thuộc về Chúa tể của Underworld, theo nghĩa đen, như điều tiếp theo mà Hades biết, một người phụ nữ bị ném ra khỏi cánh cửa trên bầu trời—-
Tiếng kêu đinh tai nhức óc của cô khiến bọn họ nhăn mặt và mọi người trong đền đều chạy ra ban công.
Hades ngã xuống sàn khi cô đáp xuống người chàng với một lực đủ để khiến chàng phải hít vào.
Người phụ nữ nhanh chóng nhổm người dậy, hai tay đặt trên ngực chàng, với vẻ mặt bàng hoàng trên khuôn mặt tái nhợt.
Trong tích tắc, hai thanh kiếm đã chĩa thẳng vào cổ họng cô, cả Hypnos và Thanatos đều không sẵn sàng đánh giá thấp bất kỳ mối đe dọa nào đối với nhà vua của họ.
Hades nhìn lên đôi mắt xanh sáng đang nhìn chằm chằm vào chàng với vẻ bối rối ngây thơ.
Cô ta là cái đứa quái quỷ nào?
Nhưng trước khi chàng có thể đưa ra những câu hỏi thích hợp, một người nào đó trong đám đông bắt đầu vỗ tay.
“Ngươi đang làm gì vậy hả,” Hades nghe thấy thần ánh sáng huýt sáo dưới hơi thở.
“Ta không thể tin rằng không ai trong số các người nghĩ đến những gì ta đang nghĩ.” Tiếng cười trả lời của Hermes thể hiện sự ác ý như thường lệ từ vị thần nghịch ngợm.
“Đừng nói những lời đoán đố nữa—-”
“Ta sẽ, nếu ngài bắt đầu nghĩ về chúng,” Hermes trở lại với vẻ thoải mái. Chỉ vào cô gái vẫn đang nằm chết lặng trên người chúa tể của thế giới, hắn trích dẫn, “Chúa tể sẽ gục ngã vì cô ấy.”
Đám đông há hốc mồm, nhận ra những lời đó.
Hai tên lính gác rút kiếm lại.
Hades trắng bệnh. Không thể nào. Nó là điều không thể. Có bao giờ một lời tiên tri lại có nghĩa đen như vậy?
Chưa hết—-
Chàng, Chúa tể của Underworld, đã ngã xuống vì cô.
Khi Thanatos và Hypnos nhìn thấy ánh mắt chúa tể của họ, hai kẻ canh gác ngay lập tức quỳ xuống như một dấu hiệu của sự tôn trọng đối với vị hoàng hậu được tiên tri của họ.
Lúc này, những người bất tử cấp thấp hơn ở giữa họ cũng phải quỳ xuống, hy vọng có được sự hài lòng của Chúa tể Underworld.
Khi cô gái nhìn thấy mọi người quỳ xuống, cô nhanh chóng tránh khỏi chàng—-
Hades nghiến chặt hàm khi cô cựa quậy trước sự cương cứng của chàng. Chết tiệt, có phải cô gái này đang cố quyến rũ chàng ở nơi công cộng không? Cảm thấy vật cứng rắn của mình ép lên quần một cách rõ rệt, Hades kìm lại câu nguyền rủa và nhanh chóng đứng dậy. Chàng quay lưng lại với đám đông, hy vọng không có ai phát hiện ra nó.
Hermes và Apollo liếc nhìn nhau, cả hai đều nhận thấy phản ứng của Chúa tể Underworld đối với cô gái.
Hermes chỉ có ý nói đùa về lời tiên tri nhưng có lẽ có nhiều sự thật hơn những gì hắn ta đã thấy ban đầu.
Khi Hades quay lại đối mặt với cô gái một lần nữa, chàng đã vô cùng sửng sốt khi thấy cô cũng đang uốn cong đầu gối. “Nàng nghĩ mình đang làm gì vậy hả?” Chàng bực bội hỏi.
“B-bởi vì họ quỳ xuống, nên tôi nghĩ —” Cô ngước nhìn chàng, đầy hoang mang. “Tôi có nên không?”
Không khi nàng là lý do khiến bọn họ quỳ gối, Hades nghĩ.