Mãi Mãi Cùng Hades - Chapter 2
Hades và Persephone
Ngay từ lần đầu tiên ánh mắt của Hades hướng về người con gái tóc nâu, Hoàng tử Bóng tối đã rơi vào lưới tình. Quan sát nàng chơi đùa giữa những bông hoa, chạy nhảy tự do trên đồng cỏ và nô đùa trong hồ, Hades xem nàng là hình ảnh thu nhỏ của niềm vui và vẻ đẹp, sự ngây thơ và tình yêu.
Chàng muốn nàng ấy. Chàng phải có được nàng.
Và chàng đã làm như vậy.
Chàng đến với nàng, một hình bóng bước ra từ bóng tối, một hoàng tử, người đã hứa hẹn về đêm vĩnh hằng, ly kỳ hơn là cô đơn và đáng sợ. Đôi mắt chàng, một vòng xoáy của đen, trắng và xám, mê hoặc người thiếu nữ, và nàng đứng dậy, run rẩy.
Khi chàng đưa tay ra, nàng không ngần ngại, và ngay cả khi tim nàng đập nhanh và điên cuồng, nàng đặt tay mình vào tay chàng.
Nhiều ngày trôi qua, và Hades tìm cách đồng hành cùng người con gái hầu như mỗi ngày. Họ nói chuyện và nói chuyện, khi mặt trời lặn và ngay cả khi mặt trăng lên tới đỉnh cao trên bầu trời. Và cuối cùng, ngày mà các vì sao dần chìm trong giấc ngủ, Hades và người con gái đã hòa làm một.
Bóng họ in trên cỏ hòa quyện với nhau, và tiếng khóc khe khẽ của nàng vang vọng trong màn đêm.
Chàng đã cam kết tình yêu của mình với nàng, và nàng cũng vậy.
Khi những vệt nắng bình minh bắt đầu điểm tô lên da họ, Hades quay sang người con gái trong vòng tay chàng. Nhìn nàng, biết rằng nàng đã trao thân cho chàng, chàng cảm thấy mình tràn đầy sức sống và bất khả chiến bại hơn bao giờ hết. Trong hàng thiên niên kỷ, chàng đã tin rằng số phận của mình là bước đi một mình, bất chấp những gì các lời tiên tri đã báo trước.
Nhưng với nàng ấy—-
Chỉ với một cái chạm tay, nàng đã có thể quét sạch nỗi cô đơn trong lòng chàng. Ở bên nàng, chàng bắt đầu hy vọng, và nếu nàng đồng ý thực sự thuộc về chàng, chàng sẽ nâng niu nàng mãi mãi.
“Persephone.” Môi chàng thưởng thức âm thanh của tên cô. Persephone, Persephone, Persephone. Mỗi câu nói ra đều mang lại cho chàng niềm vui không kể xiết.
Nàng ngước lên nhìn chàng. “Có chuyện gì thế, tình yêu của em?”
Chàng nói chậm rãi, “Ta muốn nàng ở bên ta.”
Đôi mắt nàng tỏa sáng. “Vậy thì hãy ở bên em! Em sẽ kể cho Mẹ nghe về ngài, và chúng ta có thể—- ”Giọng nàng nhỏ dần khi khuôn mặt đẹp đẽ của Hades trông nghiêm trọng. Nàng nói một cách không chắc chắn, “Sao thế? Ngài không muốn em nói cho người khác biết về chúng ta sao?”
“Nàng hiểu lầm rồi,” chàng dịu dàng nói. “Ta rất vui khi cho loài người và thế giới bên ngoài biết rằng nàng đã chiếm được trái tim ta.” Chàng chạm vào mặt nàng. “Nhưng cái cách của chúng ta hiện tại – cách chúng ta làm – không thể tiếp tục. Thế giới của ta mòn mỏi đợi chờ mỗi khi ta đi vắng. Vì vậy, nàng phải đưa ra lựa chọn.” Chàng hít một hơi thật sâu. “Và ta hy vọng nàng sẽ chọn ta.”
Đôi mắt nàng mở to, và nàng bật ra một tràng cười lo lắng. “Nếu em không biết rõ về ngài, em s-sẽ nghĩ rằng ngài đang cầu hôn mất.”
Hades nói đơn giản, “Ta đúng là thế.”
Persephone thở hổn hển.
“Ta yêu nàng, Persephone. Nàng nên biết điều đó từ bây giờ.” Chàng nhìn vào mắt nàng. “Nàng có yêu ta không?”
“Tất nhiên là có,” nàng kêu lên. Và rồi không thể kìm được, nàng vòng tay ôm lấy chàng, khiến chàng giật mình bật cười khi sức nặng đột ngột của nàng khiến chàng ngã ngửa trên bãi cỏ. Nàng hôn như mưa lên khắp khuôn mặt chàng, cũng bật cười theo, nhưng khi nàng lùi ra xa để nhìn xuống chàng, nước mắt đã chảy dọc trên má.
“Ôi, Hades. Em thậm chí chưa bao giờ hy vọng rằng ngài cũng sẽ yêu em.” Nàng run rẩy mỉm cười với chàng. “Mọi người đều nói rằng ngài là kiểu người khiến tất cả các cô gái phải khóc và tan nát trái tim bởi vì dù thế nào đi nữa, ngài sẽ không yêu họ. Mọi cô gái em biết đều muốn lấy ngài, ngài có biết không? Mọi cô gái đấy!”
“Nhưng ta không muốn bất kỳ cô gái nào. Ta muốn nàng.”
Hai má nàng ửng hồng. “Ôi, Hades. Ngài là một trong những vị thần quyền năng nhất của chúng ta, em trai của chính thần Zeus. Làm thế nào mà ngài có thể muốn một người như em?”
“Bản thân nàng là một nữ thần,” chàng nhắc nhở nàng. “Dòng máu của Demeter chảy trong huyết quản của nàng, và bà ấy cũng là một vị thần trên đỉnh Olympus như ta.”
“Chính xác.” Nụ cười của nàng trông đau đớn. “Chính Mẹ là người quyền năng và nổi tiếng, không phải em. Ngài nên yêu một người đã làm được nhiều điều hơn cho thế giới, một người như Artemis—- ”
Hades cười toe toét. “Cô ta sẽ không ngần ngại bắn những mũi tên vào cơ thể ta nếu biết ta đang tính chuyện hôn nhân với cô ta.”
“Vậy thì Athena?”
“Cô ấy sẽ đánh cắp sấm sét của Zeus và tấn công ta.”
Nàng nhỏ giọng hỏi: “Ngài có chắc em xứng đáng với tình yêu của ngài không?”
Chàng lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Phải ngược lại. Ta không xứng đáng với tình yêu của nàng. Ta đầy tội lỗi và tuyệt vọng, vậy mà nàng vẫn giao phó bản thân cho ta. Nàng là tất cả những gì ta muốn nhưng không bao giờ cho phép mình mơ ước. Nàng đã bắt ta làm nô lệ, thưa tiểu thư, và ta chưa bao giờ hạnh phúc hơn khi bị giam cầm.”
Chàng ôm lấy mặt nàng và kéo nàng xuống để hôn, và nàng đầu hàng trước sự đụng chạm của chàng với một tiếng rên nhẹ.
Khi chàng rời đi, chàng mỉm cười. “Ta yêu nàng.” Nhưng đôi mắt chàng vẫn giữ nguyên.
“Em cũng yêu ngài, Hades.” Nàng chạm vào chân mày chàng. “Nhưng em không thích nhìn ngài trông quá buồn.” Nàng cắn môi. “Hãy nói cho em biết lựa chọn mà cần phải thực hiện. Nếu điều đó khiến ngài mỉm cười từ tận đáy lòng, em sẽ làm điều đó. “
Chàng bắt lấy tay cô và đưa lên môi, trái tim chàng mềm đi trước những lời nàng nói. “Giá mà nó dễ dàng như thế, tình yêu của ta,” chàng nói với nụ cười nửa miệng.
“Đó là khi ta yêu nhau.” Nàng lần theo môi chàng. “Vậy nói cho em đi.”
Và chàng đã làm như thế.
“Nếu ta chọn cuộc sống với nàng, tình yêu của ta, ta hứa sẽ trao tất cả bản thân cho nàng. Nàng sẽ là Nữ hoàng của ta – tất cả mọi thứ của ta. Nhưng đó cũng là một cuộc sống mãi mãi chìm trong bóng tối, và chỉ có vài ngày trong mỗi mùa chúng ta có thể rời khỏi vương quốc của ta. Sự cân bằng của các thế giới bên trên sẽ bị phá vỡ nếu chúng ta rời xa nó quá lâu.”
Trước sự im lặng của nàng, Hades đứng dậy và nhìn xuống nàng. Nàng vẫn nằm nghiêng, một tay để dưới mặt, trong đôi mắt to hiện lên vẻ bất ổn. Nó làm trái tim chàng đau đớn, và chàng căng thẳng nói, “Ta đang đòi hỏi quá nhiều từ một người trẻ trung và được bảo bọc như nàng. Ta hiểu điều này. Nhưng ta cũng phải cho nàng biết vì ta không muốn nàng nghĩ rằng ta đang bỏ rơi nàng. Ta phải trở về vương quốc của mình và—- ”
Nàng ngồi dậy và đặt ngón tay lên môi chàng để ngăn chặn lời nói của chàng.
Mắt họ chạm nhau.
“Em sẽ đi đến tận cùng trái đất với ngài nếu đó là những gì ngài yêu cầu, Hades.”
Trái tim chàng đập mạnh vào lồng ngực, và chàng phải đấu tranh để kiểm soát khi cẩn thận gỡ các ngón tay của nàng ra. “Nàng có hiểu mình đang nói gì không?” Chàng khàn giọng hỏi. “Nàng có hiểu điều đó sẽ dẫn nàng đến cuộc sống gì khi trở thành cô dâu của ta không?”
“Vâng, thưa tình yêu của em.”
Vòng tay chàng khóa chặt lấy nàng, và chàng gần như nghiền nát nàng vào người mình, khiến nàng bật cười phản đối. “Hades!”
Chàng buộc mình phải nới lỏng bản thân. “Xin lỗi tình yêu của ta.” Chàng hôn lên tóc nàng. “Ta yêu nàng.”
“Em cũng yêu ngài.”