Mãi Mãi Cùng Hades - Chapter 8
Hades và Persephone
Đêm vũ hội được mong đợi từ lâu cuối cùng cũng đã đến, vị hoàng hậu của Underworld không thể kìm được sự phấn khích khi cùng chồng phi nước đại khắp vương quốc để khảo sát công tác chuẩn bị đang diễn ra. Con đường dẫn đến lâu đài của chúa tể, nơi luôn bị bao phủ bởi bóng tối và gây nguy hiểm bởi những cả chướng ngại vật còn sống và phép thuật, giờ đã rực sáng với ánh sáng và được xóa sạch mọi nguy hiểm.
Hades kìm cương con chiến mã của mình lại khi đến được lối vào hang động dẫn đến vương quốc. Nhảy xuống, chàng nắm lấy vòng eo thon thả của hoàng hậu trước khi đưa nàng xuống. Trước đây, điều này có thể khiến nàng thở dốc hoặc cười khúc khích nhưng giờ đây, Persephone thậm chí không nói một lời nào và ngay lập tức rời khỏi vòng tay chàng ngay khi chân nàng chạm đất.
Vén váy lên, nàng chạy tới kiểm tra từng chi tiết nhỏ, gương mặt hiện lên vẻ tập trung cao độ.
“Không có đủ asphodel ở đây,” Hades nghe thấy sự băn khoăn của cô. Asphodel là những bông hoa trắng phát sáng chỉ có thể tìm thấy ở Underworld, và sự hiếm có của nó đã khiến những người bất tử coi chúng như những bộ sưu tập được đánh giá cao.
Đêm nay, những bông hoa sẽ được dùng như những món quà chào mừng dành cho những vị khách quý của hoàng hậu, chúng được kết lại với nhau để tạo thành những vòng hoa. Đã được chuẩn bị từ trước, những vòng hoa này được đặt trên một chiếc bàn nổi, và sau một cái nhìn lướt qua, Hades bước đến chỗ hoàng hậu của mình, khẽ hỏi: “Nàng có chắc mình còn cần thêm nữa không? Dường như đã đủ rồi.”
Persephone lo lắng vặn vẹo tay, nói: “Đủ rồi là chưa đủ, thưa Bệ hạ. Phải có nhiều hơn đủ. Em sẽ rất xấu hổ nếu một vị khách đến và phát hiện ra rằng chúng ta đã hết vòng hoa. Họ sẽ nghĩ chúng ta ích kỷ hoặc tệ hơn—- “ Nàng ngước đôi mắt lo lắng lên nhìn chàng. “Họ sẽ nghĩ rằng chàng không ủng hộ những nỗ lực của em—-” Persephone cắn môi. “Em không muốn họ nghĩ như vậy, Hades. Em muốn họ tự thấy rằng chàng không phải là một con quái vật to lớn, xấu xa, đáng sợ mà truyền thuyết khiến họ nghĩ như vậy.”
Với ánh mắt ngấn lệ đó của nàng, Hades không thể từ chối yêu cầu của hoàng hậu mình và cuối cùng chàng nói, “Mọi việc sẽ như nàng mong muốn.”
Chàng ra lệnh cho một trong những thuộc hạ và khi chàng thực hiện xong, Persephone vòng tay qua cổ chàng, khuôn mặt nàng bừng sáng với niềm vui. “Cảm ơn chàng, cảm ơn chàng, ôi, chàng không biết em vui đến mức nào đâu. Em biết đây sẽ là đêm tuyệt vời nhất trong đời em.”
Lui ra, nàng bước lùi lại, trêu chọc nói: “Nhưng trước tiên, em phải biết. Chàng có nghĩ chiếc váy của em tuyệt vời không?” Nàng xoay người để tạo hiệu ứng, nàng yêu thích cách những chiếc váy bồng bềnh, vốn được kéo từ chỉ vàng, bao quanh đôi chân nàng.
“Nó làm cho nàng trở nên càng lộng lẫy hơn, hoàng hậu của ta.” Nhưng chiếc áo choàng đó có đáng để mạo hiểm với nữ thần trí tuệ không?
Trong lần cuối cùng đến thăm đỉnh Olympus, chàng đã rất ngạc nhiên khi được Athena ném cho chàng một bờ vai lạnh lùng. Vì họ có nhiều điểm giống nhau, nên chưa bao giờ có một cuộc cãi vã nào giữa họ, và vì vậy chàng đã không ngần ngại hỏi cô ấy điều gì đang gây phiền hà.
Trước câu hỏi của chàng, Athena đã nhìn chàng với đôi mắt bạc nheo lại trước khi nói, “Vậy thì ngài không biết rồi.”
“Biết gì cơ?”
“Vợ của ngài đã tiếp cận Quý bà Arachne.”
Hades đã rất ngạc nhiên. “Arachne? Cô ả không có đầu óc đã từng khoe khoang về kỹ năng may vá của mình và tự cho rằng là vượt trội so với cô ư?”
“Đúng,” Athena trả lời một cách khô khan, “và dường như, vợ ngài tin điều đó.”
Hades đã nhanh chóng xin lỗi thay mặt cho hoàng hậu của mình và cố gắng bào chữa đó là sự điên rồ do tuổi trẻ của nàng gây ra.
“Ta sẽ bỏ qua cho cô ta vì ngài, nhưng Hades – cả hai chúng ta đều đã từng có thời trẻ, và thậm chí sau đó chúng ta vẫn biết được sự khác biệt giữa đúng và sai, phải không?”
Ký ức khiến Hades day dứt, nhưng chàng vẫn cố tình gạt suy nghĩ đó sang một bên. Athena chỉ là đang trong trạng thái bi quan thông thường của cô ấy thôi, chàng nghĩ. Tập trung vào hoàng hậu của mình, chàng nói với nàng cùng một nụ cười, “Nàng sẽ khiến ta trở thành nỗi ghen tị của nhiều người đàn ông tối nay mất.”
Persephone cười khúc khích. “Chàng có thực sự nghĩ như vậy sao?”
“Tất nhiên.”
“Chàng có tin em đẹp không?”
“Nàng có thực sự cần phải hỏi như vậy không?”
“Có lẽ, đẹp như Helen của thành Troy chăng?”
“Trong mắt ta còn hơn thế nữa,” chàng thành thật nói.
“Còn Aphro—-”
Hades chớp mắt, một phần trong chàng nghi ngờ rằng nàng sẽ thực sự hỏi một câu hỏi như vậy. Chắc chắn nàng ấy biết nữ thần tình yêu và sắc đẹp có thể báo thù như thế nào khi gặp bất cứ ai dám thách thức danh hiệu người phụ nữ đẹp nhất thế giới của cô ta phải không?
Rất may, âm thanh của đôi cánh mạnh mẽ cắt ngang không khí đã cắt đứt lời của Persephone và Hades nhìn lên đúng lúc để thấy phụ tá của mình đang bay xuống.
Khi chạm đất, Thanatos khuỵu một gối xuống. “Thưa chúa tể, thưa lệnh bà.”
Persephone thẳng vai lên, và trước khi chồng nàng có thể phản ứng, nàng nói với giọng vương giả tuyệt vời nhất của mình, “Ngươi có thể đứng dậy, Thanatos.”
Hades ngạc nhiên liếc nhìn hoàng hậu của mình, tự hỏi liệu nàng có biết giọng điệu của mình nghe tự đắc đến mức nào không.
Với khuôn mặt chịu đựng, Thanatos báo cáo về lượng khách và thời gian ước tính họ đến. “Được sự cho phép của ngài, thần sẽ thông báo cho những người sống cạnh cánh cửa để tạm thời sơ tán khỏi khu vực trong khi—-” Hắn dừng lại khi Persephone lắc đầu.
“Ngươi đang nói về những thần dân nào?” Hoàng hậu hỏi.
“Những người sống gần cửa ra vào, thưa lệnh bà.” Giọng điệu của con quỷ có cánh mơ hồ một cách bất thường, khiến Hades cau mày. Tại sao Thanatos lại lảng tránh?
“Như là nhân mã và những nữ yêu mình người cánh chim chăng?” Persephone nhấn mạnh. “Và cả các nữ thần tóc rắn nữa?”
“Vâng.” Hades thay mặt Thanatos trả lời, lẩm bẩm, “Đó chính xác là những người mà Thanatos đang đề cập đến. Ta đã đề nghị họ tránh đi để đổi lấy lòng trung thành của họ.”
“Em biết chàng đang nói về họ,” Persephone háo hức nói, “và Bệ hạ, em cầu xin chàng, xin đừng yêu cầu bọn họ rời đi.” Trước khi chàng có thể trả lời, nàng tiếp tục nói say sưa, “Họ có thể nghĩ rằng chàng xấu hổ về họ, và chàng sẽ không muốn điều đó, phải không, Hades? Em chắc chắn rằng họ sẽ muốn làm phần của họ và chào đón khách của chàng. Hãy cho họ biết rằng họ đại diện cho chàng, và họ sẽ coi đó là một vinh dự khi chàng đã tin tưởng giao cho họ một trọng trách như vậy.”
Khuôn mặt của Thanatos vẫn vô cảm trước những lời đường mật của hoàng hậu, nhưng bên trong hắn đang hy vọng rằng nhà vua sẽ nhìn thấu được vợ mình và ngăn chặn một hành động bôi bác như vậy xảy ra.
Những gì hoàng hậu đang nói khác với kế hoạch. Hắn ta sẽ đánh cược mạng sống của mình vào điều đó, nhưng không may là ngay cả khi điều đó xảy ra – cái chết của hắn ta sẽ không có ý nghĩa gì nếu nhà vua không tự mình nhìn ra sự thật.
“Hades, làm ơn mà?” Persephone đắm đuối nhìn chồng.
“Tốt lắm,” Chúa tể của Underworld nói một cách miễn cưỡng.
Thanatos hít một hơi thật sâu. “Đã hiểu rồi, thưa bệ hạ.” Cúi đầu xong hắn quay lưng bay đi, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Điều này không tốt chút nào.