My Mr.Soldier - Chapter 1
Trong căn phòng ngủ lớn, tông màu xanh đậm của căn biệt thự ngoại ô, một cảnh trong vở kịch R đang diễn ra, tạo bầu không khí ám muội trong toàn bộ căn phòng. Cherry Shen vừa trở về sau chuyến công tác. Cô ra khỏi sân bay và đón một chiếc tắc xi.
Ở trong xe, Cherry Shen chăm chú ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, và nở một nụ cười trên môi. Lúc này, cô cảm thấy rất phấn khích. Tất cả những gì cô muốn làm bây giờ là gặp người đàn ông mà cô yêu sâu đậm. Đến nơi, Cherry Shen rút chìa khóa dự phòng John Ye đã đưa cho cô và mở cửa căn biệt thự.
Khi Cherry Shen vừa bước vào nhà, cô nghe thấy một giọng nói lạ, nghe như giọng của một người phụ nữ.
Sau khi đẩy cửa bước vào phòng, lọt vào tầm mắt là cảnh em gái cô, Jean Shen, đang trần truồng nằm trên người John Ye.
“Cái gì thế này? Không thể tin được! Người yêu của mình đang… làm tình với em gái mình!“
Đứng ở ngưỡng cửa, Cherry Shen cảm thấy vô cùng tức giận. Cô hét lên: “John Ye, Jean Shen!!!”
Giọng nói của Cherry Shen khiến hành động thân mật của họ đột ngột dừng lại.
John Ye thật sự căng thẳng khi chứng kiến sự phẫn nộ tột cùng trên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Nhịp tim hắn tăng nhanh.
Hắn lập tức thu dọn quần áo đang nằm dưới đất, vội vàng mặc vào người.
Jean Shen vẫn ở trên giường, kéo chăn bông quanh người để che lại. Nhưng trong lòng, cô ta đang nguyền rủa Cherry Shen: “Con mụ này chắc là kẻ thù không đội trời chung của mình. Sao cô ta dám đến đây phá hoại kế hoạch chứ!”.
John Ye mặc quần áo xong, vội vàng giải thích với Cherry Shen: “Cherry, anh…? Em đang hiểu lầm… Đó không phải là những gì …”
“John Ye, anh đừng chạm vào tôi! Anh có thể đi tìm người phụ nữ khác. Bây giờ, tôi chia tay với anh!”.
Sau khi nói xong, Cherry Shen quay lưng bỏ đi, cô cố kìm nước mắt. Cô tuyệt vọng trước sự xúc phạm sâu sắc này. Trái tim cô lúc này rất đau đớn. Nhìn bóng dáng cô dần rời xa, John Ye đầy thống khổ. Hắn chưa bao giờ ngờ rằng hắn sẽ không cưỡng lại được cám dỗ, và kết quả là người hắn yêu rời bỏ hắn.
Đó là lúc nửa đêm. Trong quán, ánh đèn neon sáng rực khắp đại sảnh.
Cherry Shen đang ngồi trên ghế trước quầy bar. Cô cầm ly rượu mà người bạn Emily Xia đưa cho. Cô uống ừng ực đến cạn chiếc ly.
Emily Xia thấy buồn khi Cherry Shen đang đắm mình trong men rượu. Nhưng cô không có lời nào để có thể an ủi bạn mình. Trong những còn học đại học, một John Ye nghiêm túc đã quỳ xuống để bày tỏ tình yêu sâu sắc của mình cho Cherry Shen. Nhưng bây giờ, hắn ta đã sống trong xã hội quá lâu, bản tính của hắn cũng sẽ thay đổi nhiều phần. Còn với Jean Shen, trái tim cô ta luôn ngập tràn sự ghen tị, thù hận với chị cô.
Cherry Shen uống đã say. Nhìn chằm chằm vào phần rượu cuối cùng trong ly, cô nói với Emily Xia: “Emily, cậu có nghĩ rằng tớ đã nợ thế giới này thứ gì đó không? Tại sao lại phải là Jean Shen với John Ye?…Tại sao?”.
Emily Xia mấp máy môi, nhưng cuối cùng cô vẫn không nói gì.
“Thật thú vị.” Cherry Shen cười nhẹ, ánh mắt cô tràn đầy đau đớn, hận thù và bất lực. “John Ye, đồ khốn kiếp! Jean Shen, tôi ghét anh!”.
Sau những lời ấy, Cherry Shen uống hết giọt cuối cùng còn trong ly.
Trời đã sáng. Trong quán bar, Emily Xia nhìn Cherry Shen say mèm, nằm sấp trên quầy bar. Cô muốn đưa bạn mình đến khách sạn bên kia đường. Nhưng cô đang bận làm nhiệm vụ và không thể rời đi. Vì vậy, cô nhờ đồng nghiệp đưa Cherry Shen đến khách sạn để nghỉ ngơi. Cherry Shen được dìu vào khách sạn. Do say rượu, Cherry Shen khăng khăng rằng mình có thể tự tìm phòng. Thấy vậy, đồng nghiệp của Emily đã bỏ cô lại ở thang máy và rời đi.
Cherry Shen loạng choạng bước ra khỏi thang máy, tìm phòng 522. Tuy nhiên, khi đến phòng 521, cô thấy cửa đã mở… Không cần suy nghĩ thêm, cô tự thì thầm với mình: “Chính là nó…chắc nhân viên phục vụ đã mở cửa cho mình!”. Sau đó, cô bước vào trong.
Cherry Shen đi lại quanh phòng, cô nhìn chằm chằm vào chiếc giường lớn màu trắng, có trải ga trắng và chăn bông. Nó toát lên một cảm giác rất thoải mái.
Cô đã sớm chìm vào cơn buồn ngủ. Bộ não của Cherry Chen ngừng suy nghĩ, và cô thậm chí không nghe thấy tiếng nước từ phòng tắm phát ra. Bước đến giường, cô nằm xuống, nhắm mắt lại.
Người đàn ông trong phòng tắm có làn da màu đồng và thân hình lộ rõ cơ bắp săn chắc.Toàn bộ cơ thể rắn rỏi ấy làm người ta cảm nhận được rằng anh đã được đào tạo rất chuyên nghiệp. Những giọt nước lăn trên khuôn mặt tựa điêu khắc, đường nét ngũ quan hoàn hảo nhưng lại mang đầy vẻ lạnh lùng, xa cách.
Jackson Chu tắt vòi hoa sen, tiếng nước chảy dừng lại. Anh lấy chiếc khăn bên cạnh lau khô tóc, buộc một chiếc khăn quanh eo và ra khỏi phòng tắm.
Khi Jackson Chu đi đến giường, anh nhăn mặt, ngạc nhiên trước cảnh mình nhìn đang thấy.
Người phụ nữ này vào phòng từ khi nào vậy? Có phải khách sạn năm sao này đã gửi cô ấy vào đây như một món quà không, vì anh là thành viên VIP ở đây? – Anh nghĩ.
Jackson Chu từ từ đến gần giường, chăm chú nhìn người phụ nữ trên giường. Có mùi rượu thoang thoảng từ cô gái này. Khuôn mặt của cô ấy không trang điểm, nên trông rất tươi tắn. Mái tóc buông xõa tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của cô, cũng như khuôn mặt thanh tú tuy không xinh đẹp lạ thường, nhưng vẫn khiến cô trông rất cuốn hút.
Jackson Chu cảm thấy mình đang nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường một cách mất kiểm soát. Dù vóc dáng mảnh mai, không gợi cảm nhưng sự hiện diện của cô lại có một sức hấp dẫn khó cưỡng.
Bỗng nhiên, hình ảnh của một người con gái hiện lên trong tâm trí anh. Nét giản dị, nụ cười ngọt ngào và khuôn mặt dễ thương của cô đã luôn ở trong trái tim anh hơn 10 năm nay. Có một nỗi buồn hiện lên trong đôi mắt của Jackson Chu… “Em đang ở đâu? Em có hạnh phúc không?”…
Anh chuyển sự chú ý trở lại người phụ nữ trên giường. Jackson Chu cảm thấy khó chịu. Chết tiệt, giờ anh đang trở nên say mê thêm một người nữa, ngoài người con gái đầu tiên ấy!
Jackson Chu tự lý giải rằng, người phụ nữ này không hề có khuôn mặt hấp dẫn cũng như thân hình quyến rũ. Trong thực tế, không có gì của cô là khiến anh quan tâm. Tuy nhiên, cuối cùng tình cảm của anh đã đánh bại lý trí, và điều này đã khiến anh bị hành hạ bởi nội tâm của mình.