My Mr.Soldier - Chapter 2
Cherry Shen thức dậy với cơn đau buốt. Cô mở mắt ra.
Cô không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, và cũng không thể nhìn rõ gương mặt của người đàn ông. Anh ta dường như có những đường nét đều đặn và một khuôn mặt đầy u ám. Sau đó, cô nhìn vào làn da màu đồng và bờ vai rộng của người đàn ông. Chắc chắn, anh ta có một thân hình vạm vỡ.
Cherry Shen trước khi có thể nắm bắt tình hình, cơn đau buốt đang dần dần khiến cô rơi vào sự bất tỉnh. Cô không còn chút sức lực nào để chống trả. Mặc dù cô đã mất đi trinh tiết, thứ đặc biệt quý giá đối với cô, nhưng cô không thể chống trả được lúc này. Cuối cùng, trong sự tuyệt vọng, cô đã phục tùng nhu cầu tình dục của anh ta.
Buổi sáng, họ cùng nằm trên giường. Jackson Chu, một người luôn đề phòng, đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Anh mở mắt ngay lập tức, và quay lại nhìn cánh cửa.
Derek Lu đã đến để đánh thức Jackson. Một hội nghị quân sự sẽ được tổ chức vào ngày hôm nay. Khi vừa mở cửa phòng ngủ, anh đã giật mình với những gì mình nhìn thấy. Một lúc sau anh mới bình phục trở lại và lắp bắp, “Jackson, cậu …”.
Derek Lu định nói thêm điều gì đó nhưng không thốt nên lời.
Jackson Chu thấy đó chỉ là Derek Lu và phớt lờ cậu ta. Anh dùng chăn bông che cơ thể cong cong của người phụ nữ và bước ra khỏi giường, nhanh chóng mặc quần áo vào.
Derek Lu đi đến gần Jackson Chu, cười toe toét. Anh nhìn Jackson Chu và trêu chọc: “Thấy thế nào? Tối qua có tốt không? “
“Im miệng.” Jackson Chu trả lời, với vẻ giận dữ trên mặt.
Derek Lu phớt lờ sự tức giận của Jackson Chu và tiếp tục: “Tớ chưa bao giờ nghĩ rằng chỉ huy của tớ cũng yêu phụ nữ. Người ấy là ai vậy?”.
“Mình không biết.” Jackson Chu dửng dưng đáp. Trước khi Derek Lu kịp nói gì khác, Jackson Chu đã mặc xong quần áo và bước ra khỏi phòng ngủ.
“Bây giờ nói cho mình biết tại sao cậu đến đây?” Jackson Chu hỏi.
Derek Lu vội vàng đáp: “Tớ tới đón cậu tới căn cứ dự hội nghị quân sự. Buổi chiều, ba cậu muốn cậu về nhà ở khu quân đội.”
Jackson Chu không nói gì. Anh thu dọn quân phục và bước ra khỏi phòng. Derek Lu nhìn về phía phòng ngủ, rồi xoay người bước đi.
Cherry Shen thức dậy vào giữa trưa. Cô mở mắt, nhìn chằm chằm lên trần nhà rồi nhìn xung quanh. Căn phòng này thật xa lạ.
Những kí ức hôm qua cứ từ từ ùa về. Cô nhớ rằng đêm qua cô đã say và Emily Xia đã nhờ một đồng nghiệp của cô ấy đưa cô trở lại khách sạn. Cô đang nằm trên giường trong khách sạn sao?
Nếu là như vậy, tại sao cô lại mơ hồ nhớ ra bóng dáng của một người đàn ông? Tại sao trong đầu cô không thể nhìn rõ gương mặt anh ta? Hình như có một cơ thể đàn ông cường tráng và vạm vỡ đã ở trên người cô đêm qua.
Đầu óc Cherry Shen rơi vào trạng thái hoảng loạn. Cô vò đầu bứt tóc và muốn bước ra khỏi giường. Cô đã nằm ở đó quá lâu.
Nhưng khi Cherry Shen cố gắng cử động, cô cảm thấy toàn thân đau nhói. Cô toát mồ hôi lạnh. Cô cau mày và sau đó gần như hét lên.
Cherry Shen nghĩ về người đàn ông trên người cô đêm qua. Đồng thời, cơn đau trong người cô gần như không thể chịu đựng được. Vứt chăn bông sang một bên, cô nhìn xuống cơ thể trần truồng của mình và thấy những dấu vết làm tình trên làn da trắng tuyết của cô.
Nhìn thấy vết máu đã khô trên ga trải giường, cô bật khóc. Cô không chỉ mất đi người đàn ông cô yêu nhất mà còn mất cả trinh tiết của mình. Nực cười hơn nữa là cô không hề biết ai đã hãm hiếp cô. Anh ta còn ghê tởm hơn tên khốn John Ye đó sao?
Cherry Shen nằm lại giường, thờ thẫn nhìn lên trần nhà. Ngay lúc đó, cô gần như chết điếng.
Cô đã mất tất cả. Mọi thứ quý giá đối của cô đã tan biến. Còn điều gì để cô quan tâm?
Sau một hồi lâu, cô cố chống chọi cơn đau buốt và ra khỏi giường. Cô nhặt quần áo trên sàn và bước vào phòng tắm.
Nửa tiếng sau, Cherry Shen ra khỏi khách sạn. Nhìn những dòng xe qua lại trên phố, cô tự nhủ dù trong lòng đã chết nhưng cơ thể cô vẫn còn sống. Cô phải mạnh mẽ hơn để có thể
sống một cuộc sống tốt đẹp.
Ngay khi Cherry Shen bước vào Dinh thự Shen, cô đã nhìn thấy cha mình, Harrison Shen và Jade Qiao, người được gọi là ‘mẹ’ của cô. Em gái Jean Shen, kẻ đã cướp bạn trai cô một cách tàn nhẫn, đang ngồi trên chiếc ghế dài trong phòng khách. Những nụ cười rạng rỡ đang ở trên khuôn mặt của họ.
“Đồ bẩn thỉu, tại sao lại quay lại? Nếu mày ghét ngôi nhà này, đừng bao giờ về đây. Chúng tao sẽ tận hưởng sự vắng mặt của mày.” Jade Qiao nghiêm khắc mắng mỏ cô. Vì Cheery Shen không phải là con gái của bà ta nên bà ta không cần phải nói chuyện một cách tử tế hay ôn hòa với cô.
Cherry Shen hoàn toàn không để ý đến những lời khó nghe của Jade Qiao. Cô đã sống trong ngôi nhà này hơn 20 năm. Cô đã quen với bản tính xấu xa của Jade Qiao. Cô sẽ không bao giờ quên người đàn bà đã không tiếc công sức quyến rũ cha cô và lấy lòng ông, cuối cùng dẫn đến việc ông ly hôn với mẹ của cô và kết hôn với bà ta.
Cherry Shen nhìn bố cô đang ngồi gần đó và nói: “Ba, con đã về rồi.”
“Ba biết rồi. Bây giờ ngồi xuống đi. Mọi người đang bàn về đám cưới của em gái con.” Harrison Shen thờ ơ đáp. Ông ta chưa bao giờ đối tốt với Cherry Shen. Nhưng hôm nay ông không hề nóng nảy.
“Chị ta là một con đĩ. Tại sao chị ta phải tham gia đám cưới của con?” Jean Shen nhìn Cherry Shen với vẻ khinh thường và phẫn nộ, khi Cherry chuẩn bị ngồi cạnh cô. Sau đó, cô ta nói thêm, “Cherry Shen, tôi nói rõ với chị. Tôi đã là bạn gái của John Ye. Mẹ anh ấy đã hứa với tôi rằng tôi sẽ là con dâu của bà ấy.”