My Mr.Soldier - Chapter 3
Mỗi khi nhắc đến tên John Ye, trái tim Cherry Shen lại đau nhói. Dù đã rất cố gắng để quên anh nhưng cô vẫn không thể làm được.
“Điều đó thật tuyệt. Chúc mừng em!” Cherry Shen gượng cười. Giọng nói của cô trông bình tĩnh và không hề lo lắng.
“Tốt.” Jean Shen nhếch mép, “Là đồ đĩ, nhưng mày quả biết cách cư xử.”
Jade Qiao đảo mắt và nói thêm, “Đúng thế. Tại sao mày không theo gót của mẹ mày mà biến luôn cho tốt? Sao mày vẫn ở với gia đình của chúng tao và làm hại chúng tao? Nếu mày không quyến rũ John Ye, con gái tao đã có thể cưới cậu ta và trở thành vợ của một trung úy thống đốc từ lâu rồi.”
“Dì…, con cũng là thành viên của gia tộc Shen. Hồi đó ba con đã cấm con về với mẹ. Hơn nữa, John Ye và con đã thân nhau khi còn học đại học …” Trước khi cô có thể nói hết lời, Jean Shen tát mạnh vào mặt Cherry Shen.
Tay của Jean Shen vẫn còn trên không khi cô ta gắt lên với cô, “Cherry Shen, chị hãy nhớ kỹ điều này. Gia tộc Shen chỉ có một cô con gái. Đó sẽ là tôi, Jean Shen. Tôi là phó giám đốc điều hành của tập đoàn Shen. Còn chị là cái quái gì? Chị chỉ là một con trưởng nhóm hèn mọn trong bộ phận kinh doanh. Sao chị dám so sánh với tôi? Còn dám cạnh tranh với tôi?”
Khuôn mặt của Cherry Shen nóng bừng vì đau. Cô cúi đầu và không nói gì.
Lời nói lạnh lùng của Jade Qiao văng vẳng bên tai cô, “Cherry Shen, tao đã chiếu cố cho mày ở lại biệt thự. Người mẹ khốn nạn của mày đã dụ dỗ cha mày và sinh ra mày. May mà tao đuổi được bà ta đi, nếu không thì bà ta còn ngồi chễm chệ trong căn biệt thự này!”
“Thưa dì, điều này không đúng. Hồi đó, ba và mẹ con yêu nhau. Dì là người chen vào giữa họ và ép buộc cha con phải kết hôn với dì, vì dì đang mang thai đứa con của ông. Dì chỉ là kẻ phá đám mà thôi!.” Cherry Shen tức giận trừng mắt nhìn bà ta. Cô có thể chịu đựng những lời xúc phạm từ Jade Qiao về bản thân mình, nhưng cô chắc chắn sẽ không bao giờ để Jade Qiao nhục mạ mẹ cô.
“Con khốn nạn.” Jade Qiao bật dậy khỏi chỗ ngồi và định đấm vào mặt Cherry Shen.
Tuy nhiên, Harrison Shen đã kịp thời chặn đòn tấn công của bà ta.
Jade Qiao giận dữ hét vào mặt Cherry Shen, “Mẹ mày nói với mày cái chuyện nhảm nhí này à? Cherry Shen, tao nói cho mày biết, tao mới là người mang thai trước. Mẹ mày là chỉ là kẻ thất bại. Bà ta không có cơ để trở thành một quý bà. Gia đình tao đã giúp đỡ Shen Clan rất nhiều vào lúc đó. Bây giờ tao ở với ba của mày là lẽ đương nhiên. Mày nên im cái miệng thối của mày lại đi!”.
Jean Shen mất kiên nhẫn ngắt lời mẹ mình. Cô ta bĩu môi, “Mẹ ơi, bố ơi, bố mẹ nên gả chị ta đi càng sớm càng tốt. Nếu chị ta ở lại thì chị ta không được phép nhúng tay vào hoặc không được làm phiền John Ye của con! Con sợ chị ta sẽ hủy hoại tương lai của con và ngăn cản con trở thành vợ của thống đốc.” Jean Shen thực sự sợ hãi Cherry Shen. Cô ta vô cùng căm ghét cô.
“Chính xác. Nó đã thực sự chọc giận mẹ khi phá hỏng hạnh phúc của con gái mẹ. Mẹ sẽ không để cô ta ở trong biệt thự nữa.” Jade Qiao liếc nhìn Cherry Shen một cách khinh bỉ. Sau đó, bà ta quay sang Harrison Shen và nói: “Ngày mai hãy hẹn nó với ai đó. Ông cần tìm một người giàu có để cậu ta tặng tôi phải nhiều quà cưới. Tôi đã dành cả gia tài để nuôi dưỡng nó trong suốt hai thập kỷ qua. Tôi không thể bỏ công vô ích như vậy được.”
Lông mày của Harrison Shen nhíu lại khi ông nhìn Cherry Shen và Jade Qiao. Tuy nhiên, ông ta không nói gì, ông đã luôn như vậy trong nhiều năm. Gia đình được cai quản bởi Jade Qiao. Bà ta luôn là người điều khiển kể từ khi bọn họ ở bên nhau.
Cherry Shen cắn chặt môi dưới. Trái tim cô đã nát vụn. Quá nhiều chuyện xảy ra trong hai ngày qua. Cô đã bị hủy hoại hoàn toàn. Ngay cả khi họ đưa cô đến gặp một người xa lạ, cô cũng không còn quan tâm. Cô đã đánh mất người mình yêu. Chẳng còn gì để mất trong cuộc đời cô nữa.
Trong khu doanh trại quân đội.
Một người đàn ông đứng tuổi, mặc quân phục, ngồi ở ghế chính trong phòng khách.
Jackson Chu và Derek Lu im lặng khi đứng trước vị cựu chỉ huy. Họ đang đợi lệnh của ông.
Andrew Chu cảm thấy tự hào khi âu yếm nhìn đứa cháu trai yêu quý của mình, và người đồng chí của cậu. Hai người đàn ông trẻ tuổi đã lớn lên cùng nhau, và đều xuất sắc trong suốt thời gian phục vụ ở quân đội. Đặc biệt là đứa cháu trai yêu quý của ông. Anh đã thu hút sự chú ý của toàn bộ khu dân cư vì dù còn trẻ, nhưng Jackson Chu đã đạt đến cấp độ trung úy. Thành tích của anh khiến Andrew Chu thực sự tự hào.
Tuy nhiên, Andrew Chu vẫn hơi bận tâm về một vấn đề.
“Derek Lu.” Andrew Chu chậm rãi mở miệng. Giọng ông rất nghiêm túc và trang trọng.
“Vâng thưa ngài.” Derek Lu nhanh chóng trả lời.
“Trong suốt thời gian Jackson Chu ở trong quân đội, cậu ấy có bao giờ bận tâm đến những cuộc hẹn hò qua giới thiệu mà tôi sắp xếp cho cậu ấy không?” Khuôn mặt của Andrew Chu nghiêm túc khi ông đặt câu hỏi.
“À …” Derek Lu không biết phải trả lời như thế nào. Sự thật là, anh đã trải qua những cuộc hẹn hò đó thay cho Jackson Chu. Jackson Chu đã cầu xin anh rất nhiều, cuối cùng anh đã chấp nhận và tiếp tục các buổi hẹn. Nhưng mà, vào lúc này, anh không dám nói cho Andrew Chu sự thật. Anh lo rằng Jackson sẽ tức giận.
“Sao vậy?” Sắc mặt Andrew Chu tối lại.
Jackson Chu phải xen vào và trả lời thay cho Derek Lu, “Thưa ông, con đã tiếp nhận những cuộc hẹn ấy, theo hướng dẫn của ông. Có tám buổi hẹn, và con đã tham gia ba trong số đó. Tuy nhiên, không một cô gái nào con gặp chiếm được trái tim của con”.
Jackson Chu đáp lại với khuôn mặt trầm tư. Anh đang nói dối. Anh đã không tham dự vào bất kỳ cuộc hẹn hò nào trong số này. Anh nói vậy chỉ để né đạn. Nếu không, Derek Lu sẽ bị ông nội trừng phạt nếu sự thật bại lộ. Và anh cũng không bao giờ muốn bạn mình bị trừng phạt vì đã giúp đỡ mình.
“Không ai trong số họ sao? Những cô gái mà ta chọn cho con toàn là từ những gia đình giàu có và quyền lực trong thành phố. Họ là những tiểu thư quý tộc được giáo dục rất tốt. Con đang nói với ta rằng con không thích ai trong số họ?” Andrew Chu rất tức giận với cháu trai mình. Thằng nhóc này thật là kén chọn!
Jackson Chu vẫn lặng im.
Derek Lu nhìn sang chỗ khác vì anh không biết phải nói gì vào lúc này. Anh liếc nhìn Jackson Chu và thấy rằng cậu ấy trông có vẻ bình tĩnh. Điều đó làm anh nhẹ nhõm hơn vì Jackson Chu đã kiểm soát được tình hình.
Andrew Chu suy nghĩ một lúc rồi ông nghiêm nghị nói: “Bắt đầu từ ngày mai, Jackson Chu cháu hãy hẹn hò liên tục. Cho đến khi cháu cho ông xem giấy đăng kí kết hôn, bằng không cháu sẽ phải tiếp tục hẹn hò.”
Thứ tự ngẫu nhiên này không làm Jackson Chu sợ hãi chút nào. Anh đã suy ngẫm về đêm qua, cô gái mà anh đã gặp phải và trải qua một khoảng thời gian tuyệt vời với cô. Một nụ cười lan dài trên khuôn mặt tuyệt đẹp của anh khi nghĩ về cô.
Derek Lu đã rất cố nhịn để không bật cười trước mặt Andrew Chu, người đang rất nghiêm túc. Đi hẹn hò lần lượt? Thật là một mệnh lệnh tàn nhẫn! Có phải Andrew Chu đang cố làm cho đứa cháu trai yêu quý của mình phát điên? Jackson Chu luôn được biết đến là một người lãnh đạm. Cậu ấy sẽ trở thành trò cười cho cả quân đội nếu tin tức cậu ấy sẽ có nhiều cuộc hẹn hò liên tục được lan truyền.
Jackson Chu nhìn Derek Lu một cách nghiêm túc và cảnh báo cậu ấy nên tự xử. Derek Lu vội che miệng và đứng thẳng dậy. Tuy nhiên, bên trong anh đang mắc cười muốn chết.
Andrew Chu thất vọng xua tay và nói, “Thôi, đi đi. Đừng quên những gì tôi đã nói và mau đi hẹn hò. Nếu hai cậu dám trái lệnh của tôi, tôi đảm bảo hai cậu sẽ phải trả giá.”
Jackson Chu nhanh chóng bước ra ngoài. Anh hoàn toàn không chú ý đến những gì ông anh vừa nói. Anh vẫn mải mê với cô gái mà anh chiếm hữu đêm qua.
Khi họ đi vào bên trong khu doanh trại, Jackson Chu đột ngột dừng lại và Derek Lu suýt đụng phải anh.
Derek Lu sờ mũi và hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Jackson Chu quay lại và chậm rãi nói: “Hãy truy tìm danh tính của người phụ nữ ở khách sạn tối hôm qua.”
Không chần chừ thêm, anh sải bước đi, để lại Derek Lu đang choáng váng và cắm rễ tại chỗ.
“Chà, nói thì dễ hơn làm …” Derek Lu nhìn về phía bóng dáng đang xa dần của Jackson Chu, bối rối và tự hỏi, liệu có phải Jackson Chu đã phải lòng người phụ nữ này.