Nữ Thiên Sư Thành Trường An - Chapter 10
Chương 10: Giả thần giả quỷ
Mộc Phương Nhan thật không biết làm sao, đành khuyên nàng: “Kẻ thù của ngươi đã dọn khỏi nơi này từ lâu, chúng ta là gia đình mới tới, ngươi quấy rầy chúng ta thì có ý nghĩa gì.”
Nữ quỷ lại cực kỳ điên cuồng, căn bản không thèm để ý nàng nói, chỉ kích động tấn công, muốn giết chết nữ nhân đang lải nhải này.
Mộc Phương Nhan thấy nàng không nghe khuyên bảo, chỉ có thể ném chút máu gà còn thừa trong chén ra ngoài.
Nữ quỷ lại bị thương lần nữa, đột nhiên nàng ta nghe thấy tiếng động vang lên, nhìn về phía đằng sau hòn non bộ, lập tức nhào đến, bay đến phía sau hòn non bộ.
Mộc Phương Nhan vội vàng chạy theo. Hai người đang nấp ở sau hòn non bộ nhìn trộm, thấy nữ quỷ nhào tới chỗ bọn họ, cũng cực kỳ sợ hãi.
A Tầm rốt cuộc không chịu nổi, cất bước liền chạy, trực tiếp bỏ lại Tống Đạo Tuyển.
Tống Đạo Tuyển nghiêng người một chút, tránh né nữ quỷ tấn công.
Nữ quỷ kia ngửi thấy dương khí dày đặc trên người hắn, tham lam nhào tới hắn một lần nữa, hiển nhiên là muốn đoạt dương khí của hắn để thải dương bổ âm, tu bổ linh thể đang bị thương của mình.
Mộc Phương Nhan ngạc nhiên, không ngờ ở đây lại có hai nam tử xa lạ, nhưng nàng không kịp nhìn rõ đối phương là ai, chỉ kịp thời chạy tới, trước khi nữ quỷ kịp hút được dương khí của Tống Đạo Tuyển, bắn ra một sợi tơ hồng dài, trói lại cổ nữ quỷ, kéo nàng ta trở lại, trong khi nữ quỷ vẫn còn kêu thảm thiết, liền nhốt nàng vào trong một bình gốm nhỏ, phong kín bình gốm.
Đợi Mộc Phương Nhan quay đầu nhìn lại, vừa rồi nam tử kia đã trốn mất từ lâu.
Mộc Phương Nhan nhìn nhìn bình gốm trong tay, cúi đầu nhặt chiếc túi thơm lam bảo thạch thêu hoa mẫu đơn ở trên mặt đất, lúc này mới thật sự tin, vừa rồi không phải mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có hai nam nhân núp trong bóng tối nhìn trộm.
Mộc Phương Nhan hơi hơi nhíu mày, cảm thấy đau đầu.
Cũng không phải bởi vì bọn họ nhìn trộm nàng làm phép, ngược lại là hai người kia nhìn thấy cái không nên nhìn, chỉ sợ sẽ gặp phải xui xẻo.
A Tầm chạy được nửa đường, mới nhớ ra chính mình sơ ý, bỏ lại Vương gia, gõ gõ trán một cái, cắn răng cắn lợi quay lại cứu người.
Đúng lúc này, Tống Đạo Tuyển từ đầu tường nhảy xuống, đứng ở trước mắt hắn.
A Tầm lập tức quỳ xuống đất, cầu xin: “Vương gia tha mạng, tiểu nhân thật sự là bị dọa sợ, nhất thời không thông suốt, mất lý trí, nên lúc nãy mới bỏ lại ngài chạy mất. Ngài đại nhân đại lượng, tốt nhất không cần phải so đo với kẻ giống như tiểu nhân.”
Tống Đạo Tuyển nhìn hắn, thấy hắn vừa a dua nịnh hót lại vừa hèn mọn quỳ gối ở trước mặt mình xin tha, nhìn cũng không thèm nhìn một cái, nhấc chân đi.
A Tầm dập đầu một lúc lâu, thấy chủ nhân không thèm đáp lại, từ từ ngẩng đầu lên, mới phát hiện Tống Đạo Tuyển đã đi xa rồi.
A Tầm vội vàng đứng dậy, cũng không kịp phủi đi bụi đất ở trên người, vội vàng chạy theo sau.
Vừa về đến Vương phủ, Tống Đạo Tuyển liền sai phòng bếp nhóm lửa, nấu cho hắn một bát canh gừng thật to.
Hắn ngồi ở trong phòng, cho dù quấn lớp chăn bông dày nặng, vẫn cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
A Tầm quỳ ở trước mặt hắn, cả người không ngừng run rẩy, hắn cũng muốn đắp chăn bông, nhưng vì mình phạm phải sai lầm, giờ nào dám cầu xin, chỉ có thể cố gắng chịu lạnh, quỳ trên mặt đất đợi xử phạt.
Mãi cho đến khi Tống Đạo Tuyển uống hết bát canh gừng, mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, lúc này mới lạnh lùng nhìn A Tầm: “Lúc nãy ngươi có cẩn thận quan sát không?”
“Gì ạ?” A Tầm chưa kịp phản ứng lại.
“Cái thứ đồ kia thật sự là quỷ sao?” Tống Đạo Tuyển nhớ lại lúc nãy mình hoang mang rối loạn, cảm thấy thật mất mặt.
A Tầm nghĩ lại vẻ mặt dữ tợn của nữ quỷ, càng thêm run rẩy, “Chả có nhẽ là giả?”
Tống Đạo Tuyển lại lạnh lùng cười: “Bổn vương tung hoành Trường An lâu như vậy, chuyện ly kỳ quái lạ nào chưa từng thấy qua. Nha đầu kia còn dám giả thần giả quỷ, lừa bịp bổn vương, tác oai tác quái trên đầu ta. Nếu trên đời này có quỷ, vậy trong đại lao Hình Bộ, còn không phải toàn là ác quỷ chết thảm sao. Nhưng những người ở đó, đã từng gặp quỷ bao giờ chưa?”
A Tầm sững sờ, hình như thế thật.
Nói tới nơi có nhiều người chết nhất, chỗ nào có thể so sánh được với đại lao của Hình bộ.
“Đi tra xem, nữ nhân này thật là có thủ đoạn, giả thần giả quỷ như vậy, chắc chắn là có mưu đồ.”