Nữ Thiên Sư Thành Trường An - Chapter 25
Chương 25: Vẫn chưa tỉnh lại
Vinh Vương phi khóc đỏ cả mắt, nhìn con trai đang nằm trên giường bất tỉnh nhân sự, không nói lời nào. Vinh Vương trầm mặt, nhìn thái y ra ra vào vào, cũng không hề nói gì.
Hoàng Hậu nhìn thấy cháu ngoại gái đang quỳ gối ở bên ngoài, cũng rất lo lắng: “Ngươi còn có mặt mũi khóc sao, hôm nay nếu Hoa Sơn quận vương không tỉnh lại, ngươi đợi ở đó mà đền mạng đi.”
Đới Tư Di vô cùng đáng thương nhìn Hoàng Hậu, cực kỳ tủi thân nói: “Cô mẫu, chuyện này thật sự không thể trách ta, là….”
“Là cái gì, ngươi còn dám giảo biện. Người ta còn đang nằm trên giường đây, lúc nội thị đi vào, chính mắt thấy trong tay ngươi cầm bình hoa, vẫn còn dính máu, mà ngươi dám giảo biện sao!”
Vinh Vương phi thấy nàng giáo huấn cháu ngoại gái, khinh thường cười lạnh: “Hoàng hậu nương nương cũng không nên trách Đới nương tử, muốn trách chỉ trách Tuyển Nhi nhà ta, đường đường là một nhi lang, thế mà đánh không lại một tiểu nương tử. Bệ hạ, Tuyển Nhi là con nối dõi duy nhất của Vinh Vương phủ nhà chúng ta, nếu hôm nay sinh mệnh chấm dứt ở đây, vậy đấy là kiếp nạn mà mệnh hắn nên có, chẳng thể trách người khác.”
Mấy lời mỉa mai nói khéo này, đến Thánh Nhân cũng không dám phản bác lại, ông nhìn Đới Tư Di khóc sướt mướt, lại càng thấy đen đủi: “Người đâu, dẫn nàng đi, đợi Tuyển Nhi tỉnh lại xử lý sau.”
Các thái y ra ra vào vào, nhưng người từ đầu đến cuối vẫn chưa tỉnh lại, thánh nhân liền giận chó đánh mèo: “Sao lại thế này, vết thương này của Hoa Sơn quận vương khó chữa trị như vậy sao?”
Thái y quỳ xuống đất xin tha: “Bệ hạ thứ tội, tuy vết thương trên đầu điện hạ chảy không ít máu, nhưng miệng vết thương đã được cầm máu, cũng không đáng lo.”
“Nếu không có vấn đề gì, vì sao vẫn chưa tỉnh lại?”
Các thái y có thói quen cẩn thận tỉ mỉ, nào dám dễ dàng nói ra phán đoán, chỉ khẽ mím môi nói: “Đầu óc con người tinh vi phức tạp, có lẽ là có nguyên nhân khác, xin bệ hạ thư thả chút thời gian, thần nhất định sẽ tận lực cứu trị.”
Thánh nhân sắc mặt khó coi, nếu người còn sống, mới có biện pháp thương lượng, vì thế ông nói: “Trẫm không quan tâm các ngươi dùng cách nào, nhất định phải cứu người sống sót, nếu không hỏi tội các ngươi!”
Thánh Nhân nói xong, liếc nhìn vợ chồng Vinh Vương.
Vinh Vương phi quay đầu nhìn chỗ khác căn bản không muốn nói chuyện, Vinh Vương thở dài một hơi, rốt cuộc cũng mở miệng: “Thánh Nhân trăm công nghìn việc, ngày mai còn phải lâm triều. Thánh Nhân nên đi nghỉ ngơi sớm, không cần phải ở lại đây hao tâm tổn trí, nơi này có thần ở lại chăm sóc là được rồi.”
Đám người Hoàng Hậu cũng khuyên bảo, Thánh Nhân đành thở dài một tiếng, bảo Tổng quản thái giám nếu có tin tức phải tới bẩm báo ngay, lúc này mới dẫn đoàn người rời đi.
Hoàng đế vừa đi, mọi người trong phòng tức khắc đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nhưng Hoàng Hậu lại không thể rời đi, nơi xảy ra chuyện chính là Cam Lộ cung, kẻ phạm sai lầm lại là cháu gái ruột của mình, bà có thể trốn đi đâu?
Mọi người thức trắng một đêm, Tống Đạo Tuyển ngừng chảy máu, mạch tượng cũng vững vàng, nhưng vẫn chưa thấy tỉnh lại.
Hoàng Hậu thấp thỏm bất an, Vinh Vương Phi khóc đỏ mắt, còn Vinh Vương chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, nói không chừng mấy ngày nữa con trai có thể tỉnh lại.
Ai ngờ hai ba ngày qua đi, Tống Đạo Tuyển vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, chuyện này khiến vợ chồng Vinh Vương cực kỳ sầu lo.
Tin tức lan truyền ra ngoài, Định Quốc Công phu nhân Liễu thị ngày đêm mất ngủ. Vinh Vương phi là muội muội ruột của Định Quốc Công, quan hệ hai nhà thân thiết, xét về tình, Liễu thị lo lắng là chuyện bình thường.
Nhưng khiến bà ta sợ hãi hơn cả, là thuật xem tướng của tiểu nương tử Mộc gia.
Nàng nói Tống Đạo Tuyển có tai ương huyết quang, quả nhiên có thật.
Hiện giờ trong thành Trường An, đều biết Mộc Phương Nhan thắng cược, còn Tiểu Quận Vương đến giờ vẫn còn chưa tỉnh lại.
Vốn dĩ Triệu Sanh muốn đi từ hôn, nhưng lại bị bà ngăn lại.
Không vì lý do khác, chỉ bởi vì lúc trước hôn ước này, vốn chính là để chắn tai cho con trai bà.
Bà quỳ trong từ đường rất lâu, nhất là muốn chính miệng mình hỏi lão thái gia đã qua đời một câu, nếu con trai bà không thực hiện hôn sự này, có phải chắc chắn sẽ chết hay không?