Nữ Thiên Sư Thành Trường An - Chapter 28
Chương 28: Tiết hỏa
Mộc Phương Nhan vừa mới đi đến cửa sân, liền thấy một nha hoàn hoảng loạn chạy tới: “Không tốt rồi, Tiểu Vương Gia cả người đều phát sốt, nhanh gọi thái y tới.”
Thái y chân trước vừa mới đi nghỉ ngơi, ghế còn chưa kịp ngồi ấm mông, đã vội vã đứng lên, chạy tới xem xét tình huống của Tiểu Quận Vương.
Vinh Vương phi ngồi trên ghế, lau lau nước mắt, không còn dám vào xem xét tình huống của con trai nữa. Quản gia khom lưng ôn hòa nói: “Vương phi, đã dẫn người đến rồi.”
Vinh vương phi lúc này mới nâng mắt lên, nhìn thoáng qua Mộc Phương Nhan đang đứng ở cửa: “Nhanh dẫn nàng vào!”
Rõ ràng là Vương phi rất vội vàng. Mộc Phương Nhan chậm rãi đi đến trước mặt bà, quy củ hành lễ, Vinh vương phi vội vàng nói: “Không cần để ý mấy tục lễ đó, Mộc tiểu nương tử, ta xin hỏi ngươi, liệu có biện pháp nào làm con ta tỉnh lại không? Chỉ cần ngươi có thể làm được, ta chắc chắn sẽ hậu tạ.”
Mộc Phương Nhan không đáp lại bà ngay lập tức, mà là uyển chuyển hỏi: “Không biết, ta có thể gặp Tiểu Quận Vương một lần không?”
Vinh Vương phi sao có thể từ chối, vội vàng đưa mắt ra hiệu cho thị nữ, Thải Lan lập tức dẫn Mộc Phương Nhan đi vào.
Từ lúc Mộc Phương Nhan vào cửa, Thải Lan đã lặng lẽ đánh giá người nàng một lượt.
Đây là thói quen của Thải Lan từ trước tới nay, bất kể nữ tử nào xuất hiện ở bên cạnh Tiểu Quận Vương, nàng đều cẩn thận tinh tế chú ý một chút. Với những người trông không bằng mình, trong lòng nàng vừa vui vẻ lại vừa khinh thường, nhưng vẫn tỏ vẻ nhiệt tình.
Còn với những người đẹp hơn mình, trong lòng Thải Lan vừa ghen tỵ lại vừa oán hận, cho dù vẫn cười khanh khách đối đãi, nhưng thực ra lén lút mà xa lánh đối phương.
Nữ nhân trước mặt này, dáng người yểu điệu, trên người còn hiện ra khí khái hào sảng, thật ra có chút không giống với mấy quý nữ nũng nịu trong thành Trường An.
Nàng nghĩ, chắc chắn Tiểu Quận Vương sẽ không thích nữ tử như vậy.
Mộc Phương Nhan đi tới mép giường, thấy Tống Đạo Tuyển mặt đỏ tai hồng, rõ ràng là đang phát sốt.
Thái y bắt mạch cho hắn, nhưng bắt đi bắt lại, sắc mặt thái y lại bắt đầu có chút kỳ lạ. Ông bảo mấy thị nữ lui về phía sau một ít, sau đó xốc lên chăn liền thấy được, ông tức thì hơi ngượng ngùng.
Ông nghĩ nghĩ, gọi tới một vị ma ma lớn tuổi, thì thầm với bà ý một lúc, ma ma kinh ngạc, sắc mặt cũng dần mất tự nhiên. Vội vàng ra khỏi phòng, đi đến bên cạnh Vinh vương phi thì thầm mấy câu.
Vinh vương phi sửng sốt, lúc này, con trai bà lại…
“Thái y nói thế nào?”
Ma ma khẽ nói: “Ý của thái y là, tìm một nha đầu, tiết hỏa cho Tiểu Vương Gia là được.”
Vinh Vương phi ngơ ngẩn, chuyện này, chọn ai mới thích hợp đây?
Nha hoàn trong nhà không ít, nhưng trong lúc nhất thời chọn ai mới thích hợp chứ?
Bà không phải là người mẹ thích nhúng tay vào chuyện trong phòng của con trai, chưa bao giờ từng nghĩ đến chọn nha đầu thông phòng thay cho con, bây giờ vấn đề đột nhiên phát sinh trước mặt bà, trong lúc nhất thời thật đúng là không biết phải chọn ai mới được.
Đang do dự thì Thải Lan đi đến, ngay lập tức quỳ xuống đất: “Nương nương, nô tỳ nguyện ý hầu hạ Tiểu Vương Gia.”
Đây là cơ hội tốt, nếu không thuận theo mà bò lên trên, thì về sau sợ là cuối cùng sẽ không thể lưu lại bên cạnh Tiểu Vương Gia được nữa.
Vinh Vương phi không hề vui vẻ đáp ứng ngay, thay vào đó bà lại nhìn tỳ nữ trước mặt với ánh mắt sâu xa.
Nữ tử tóc mây búi cao, bộ ngực nở nang, lớn lên xinh đẹp, dung mạo như trăng như hoa, nói đến hầu hạ nam nhân, xác thật là có bề ngoài rất vừa ý.
Nhưng con trai bà, bà hiểu rõ, Tống Đạo Tuyển không hề có hứng thú gì với nha đầu này, bản thân bà đã ám chỉ vài lần rồi, nhưng Tống Đạo Tuyển đều từ chối.
Hiện giờ lại xảy ra chuyện này, nếu mình mạnh mẽ ép buộc, đưa người ta đến phòng hắn, cũng không biết sau này khi hắn tỉnh lại, sẽ cảm thấy thế nào?
Nhưng vào lúc này, làm sao còn để ý bà nghĩ gì được nữa, cùng lắm thì nếu về sau Tống Đạo Tuyển không thích, cho nha đầu này một khoản tiền, để nàng ra ngoài gả chồng là được rồi.
Đang lúc nghĩ ngợi, thì Mộc Phương Nhan đi tới, ngăn cản bà lại, nói: “Nương nương không thể được, đây không phải là cứu Tiểu Quận Vương, mà là đang hại hắn!”