Quyết Định Của Nữ Thần Aphrodite - Chapter 1 - Thần Zeus se duyên
Thần Zeus se duyên
Một ngày kia, mười hai vị thần tối cao trên đỉnh núi Olympus, xứ Dodecatheon đã tập hợp lại.
Đương nhiên, đây là một cuộc họp do Thần Zeus triệu tập. Với tư cách là Vua của các vị thần, ông ngồi chễm chệ trên chiếc ngai của mình, bao quanh là những tảng mây trắng bồng bềnh cùng những vị thần với vẻ mặt niềm nở. Ngay sau khi mọi người về tựu đông đủ, ông lập tức mở lời. Nàng Aphrodite, Nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp, liền lập tức lên tiếng chất vấn Thần Zeus sau khi được ông nhắc đến trong câu chuyện của mình.
“Lấy ta sao?”
“Đúng vậy.”
“Sao ta phải làm thế?”
Mặc cho sự ngang ngạnh của Aphrodite, Zeus vẫn tỏ ra điềm tĩnh và nở một nụ cười phóng khoáng đúng với cốt cách của một vị Vua.
“Vì nàng là Nữ thần của Tình yêu và Sắc đẹp.”
“Thật ngớ ngẩn!”
“Ồ, khoan đã nào, hãy nghe ta giải thích.”
Aphrodite chưa từng có cảm tình với Zeus. Ông đã khiến nàng gai mắt ngay từ lần đầu gặp mặt, và càng biết nhiều về Zeus hơn, nàng càng ghét bỏ.
Nguyên do sự ra đời của nàng Aphrodite chính là từ vị thần cổ đại Uranos, ông nội của Thần Zeus. Theo dòng dõi của mình, Aphrodite được xem là một trong những người thống lĩnh gia tộc. Nhưng ngay cả khi biết rõ điều đó, Zeus vẫn luôn đối đãi với nàng hệt như một nữ thần bé bỏng, như đứa con gái hay thậm chí là một đứa cháu.
“Này nàng Aphrodite xinh đẹp, tình hình ở đỉnh Olympus những ngày này trở nên rất loạn lạc. Liệu nàng có biết vì sao?”
Tuy rất phẫn uất nhưng chẳng thể nào dùng vũ lực để chống lại ông, bằng sự phản kháng duy nhất từ tính bất tuân của mình, Aphrodite đáp lại, ánh mắt xiên thẳng đến ông.
“Ta không biết.”
“Chà, nàng hẳn phải là người rõ nhất mới đúng? Các vị thần và thánh linh, những người tôn thờ nàng đã phải tranh giành cơ hội để được gặp gỡ và trao lễ vật cho nàng, cuối cùng lại còn thi đấu để đọ sức với nhau. Họ vẫn đang gào tên nàng lên đấy.”
Nàng miễn cưỡng nghe Zeus nói. Cuối cùng thì chẳng thể chịu đựng thêm, Aphrodite đành quay ngoắt đi.
Tuy vậy, Zeus vẫn dõng dạc tiếp tục. “Tình hình thật sự rất nghiêm trọng. Kể từ sau trận Titanomachy*, nơi đây chưa bao giờ bất ổn thế này.”
Hẳn là Zeus đang cố dùng giọng điệu và lời lẽ của mình để khiến mọi thứ trở nên nghiêm trọng hơn. Aphrodite thầm nghĩ rồi nhếch miệng lên cười trừ.
“Phải chăng ngài đang cường điệu mọi thứ lên?”
“Cường điệu sao, lời ta nói không hề cường điệu. Ta không thể để tình hình thế này lâu hơn được nữa.”
“Thôi nào, thế này chẳng phải quá thảm hại rồi sao?”
Mọi lời Zeus nói, Aphrodite đều hiểu rõ. Nói cách khác, Zeus sẽ lấy nàng để dẹp tan những cuộc chiến vô bổ ngoài kia. Thật ra, nàng cũng đã có ý định kết hôn. Cũng như bao nữ thần, nàng không muốn sẽ sống đơn độc mãi, cũng đã nghĩ đến việc ngày nào đó sẽ hạ sinh một đứa trẻ.
Nhưng, nàng lại chẳng muốn kết hôn với Thần Zeus. Aphrodite lại lủi thủi bước đi.
“Ta nghĩ đây là một điều đáng mơ ước.”
“Đáng mơ ước sao?”
“Bọn họ đều muốn có được ta, ta biết phải xử trí thế nào? Nếu muốn giành lấy ta, ngài phải tranh đấu với tất cả bọn họ và giành chiến thắng. Không phải đó là nguyên tắc căn bản ở xứ sở mà ngài cai trị hay sao?”
Aphrodite chẳng hề tán thưởng những cuộc hỗn chiến khó xử này. Nàng tuy không bận tâm lắm nhưng cũng không muốn họ giao tranh và hành xử hệt như Nữ thần Eris. Nhưng hơn nữa, ngay từ đầu nàng cũng đâu có hứa hẹn bất cứ điều gì với kẻ thắng cuộc.
Bọn đê tiện này đã gây ra trò quái quỷ gì vậy? Nàng tự hỏi không biết Zeus có còn toan tính điều chi?
Aphrodite chỉ nói thể để chống chế lại yêu cầu oái ăm của Thần Zeus, dẫu sao thì nàng cũng không phải Nữ thần Chân lý, nói dối cũng chẳng có sao. Rồi nàng chợt mạnh tay hất tóc, khiến cho một vài vị phải cau mày trước thái độ sỗ sàng sau những lời nói có vẻ thành tâm.
Tiếc thay, Zeus thì lại khác. Vẫn giữ nguyên tông giọng điềm tĩnh của mình, ông đáp, “Aphrodite, đừng hành xử như thế.”
“Sao nào?”
“Trong xứ sở của ta, giao tranh không phải là cách duy nhất để đạt được thứ mình muốn.”
“Nếu không thì là gì? Gian lận và dùng chiêu trò à?”
“Thỏa thuận hợp lý và hợp tình.
“Thế cơ á!”
Cuối cùng, Aphrodite cũng phá lên cười.
Mặc kệ cho Zeus có phật lòng hay không, những lời lẽ đó thật khiến nàng tức cười! Hợp tình và hợp lý ở cái xứ Olympus này sao? Nếu như thần Kronos chẳng may nghe được lời mỉa mai của nàng, Aphrodite sẽ ngay tức khắc bị quẳng xuống địa ngục Tartarus.
Thật đáng tiếc, ở đây không chỉ có sự hiện diện của Thần Zeus. Ánh nhìn của mọi vị thần bắt đầu đổ dồn về phía nàng. Trong số đó, Nữ thần Athena trừng mắt lên, cô ta như có thể nuốt chửng nàng ngay.
‘Ôi, Athena. Xin hãy bình tĩnh. Ta không có ý coi nhẹ sự bảo hộ của cô.’
Aphrodite hướng ánh mắt trìu mến về phía Athena, cố gắng không cho kẻ khác biết được nội tâm của mình. Thần thánh có khả năng đọc được suy nghĩ của nhau, chỉ trừ những người không cùng cấp bậc.
“Ôi, thôi nào. Ta xin lỗi.” Aphrodite nén đi sự nóng giận, cố gắng sửa chữa sai lầm. Nàng đành hạ mình vì e rằng những kẻ kia đã thông đồng với Zeus.
Dù sao thì Zeus cũng đã giải vây cho nàng khi trông thấy ánh nhìn sắc lạnh của cô con gái. Ông đằng hắng vài tiếng để gây chú ý rồi hướng giọng về phía Aphrodite, nghiêm nghị nói.
“Hỡi Aphrodite, Nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp.”
“Vâng.”
“Nhân danh Đức Chúa trời và Vua của đỉnh Olympus, ta, Thần Zeus, đề nghị nàng hãy chấp thuận yêu cầu của ta.”
Lời đề nghị này chẳng qua cũng chỉ là đang bao biện một mệnh lệnh. Rõ ràng là Aphrodite không thể làm khác đi. Nàng nhếch môi.
“Hãy mau kén cho mình một người chồng bằng vai phải lứa.”
“Thôi được.”
“Rồi ngài sẽ phóng đến gọi sấm, hô mưa hay sẽ nằm im và ngoan ngoãn như một chú cừu đây?”
Thật là một phen mỉa mai ra hồn dành cho kẻ thống trị luôn thèm khát phụ nữ đã có chồng.
Chú thích:
[*] cuộc chiến giữa người Olympian và những gã khổng lồ Titan do Zeus chỉ huy