Quyết Định Của Nữ Thần Aphrodite - Chapter 2 - Kén chồng
Kén chồng
Không khí lập tức trở nên căng thẳng. Chưa kể đến biểu cảm của những người khác, nhưng xem ra Thần Zeus chẳng thể thốt nên lời. Nụ cười trên môi ông vụt tắt.
Dù cho những lời nói kia không hề bịa đặt kia, ông vẫn phản ứng dữ dội, điều này khiến nàng Aphrodite thích thú. Nàng mỉm cười trước gương mặt cứng đờ của ông ta.
“Này Nữ thần Aphrodite.” Một giọng nói vang lên phá tan bầu không khí ngột ngạt. Đó là Thần Apollo, một chàng trai khoác áo choàng và tỏa ra vầng hào quang rực rỡ.
“Giá như cô có thể cư xử phải phép với Đức Vua.”
“Ồ, tôi đã làm gì sai?”
“Tốt hơn là cô nên rút lại những lời nói không hay của mình.”
“Chà, tôi lại không nghĩ thế.”
“Gì chứ?”
Aphrodite bình tĩnh đáp lại ánh mắt lạnh lùng của Thần Apollo. Vị thần Mặt trời này là con trai của Zeus, anh ta xem ra rất tôn kính cha mình.
Apollo đại diện cho mặt trời, tiên tri và y thuật. Xét về quyền thế, Apollo cùng với Athena sẽ là những người tiếp theo có khả năng cao nhất lên nắm vị trí ngôi vương. Nhưng với tư cách là con trai của Zeus, anh chỉ muốn ở dưới phục tùng cha mình.
Buồn cười thay, nguyên nhân thật sự không phải từ lòng trung thành, vì Apollo thậm chí chẳng ưa nổi Zeus, huống chi là tôn kính ông.
Ở Olympus, Apollo chỉ có một mối quan tâm duy nhất, đó là Hestia, Nữ thần của bếp lửa. Artemis thậm chí không hay biết điều này, cô dường như chỉ tỏ ra xem thường những nữ thần không may vướng vào tai tiếng của anh trai, nhưng…
“Chà.”
Aphrodite vừa nhìn thì biết ngay. Ánh mắt đang chăm chú nhìn Hestia kia có ý nghĩa gì, cũng như lý do tại sao vị Thần Mặt trời cường tráng lại cứ thế an phận dưới trướng của ông ta.
Vì nàng Hestia đã thề sẽ mãi mãi giữ trọn trinh tiết, nên Apollo mới không ra sức chống lại cha mình. Nếu không thì anh đã mưu sát cha để kết hôn với chị của ông lâu rồi. Vậy cho nên, Apollo chọn cách sống như thế này, sống dưới sự cai trị của Vua cha.
Thật đáng tiếc mà.
“Cô đang nghĩ gì vậy?” Apollo trừng mắt nhìn Aphrodite. Nhìn vẻ mặt cũng biết, nàng Aphrodite có lẽ vừa thoáng nghĩ về điều gì đó không mấy dễ chịu.
Nhưng nàng không thích những người đàn ông nhanh nhảu như anh. Nàng cười ngạo nghễ. “Tôi nghĩ là anh không hứng thú đâu.”
“…….”
“Nhưng nếu anh thực sự muốn biết, tôi sẽ kể.”
“Không cần.”
“Vậy để khi khác nhé. Lúc nào anh nghỉ ngơi ở chỗ lò sưởi hay chỗ nào đấy.”
Ngay lập tức, Apollo hiểu ngay ẩn ý của Aphrodite, nói cách khác, ý của nàng chính là ‘lúc ở với Hestia’. Khuôn mặt điển trai tức thì biến sắc.
Xấu hổ chưa kìa! Không được. Chắc chắn mình sẽ không lấy người như cậu ta. Aphrodite nghiêng đầu như thể sẽ tiếp tục chòng ghẹo anh chàng. Nhưng trước khi kịp nghĩ ra gì đó, Zeus đã bước tới.
“Quay lại vấn đề đi, Aphrodite.”
“Đến đâu rồi nhỉ?”
“Đến đoạn chọn cho nàng một người chồng bằng vai phải lứa.”
Nàng định vờ như không nghe thấy, nhưng thực sự thì nàng chẳng chú ý thật. Aphrodite mỉm cười. Cơ mặt Thần Zeus lúc này đã bớt căng thẳng hơn, có vẻ như đã lấy lại được phong thái điềm đạm.
“Được thôi.”
“Nghĩa là nàng đồng ý?”
Aphrodite gật đầu, “Vâng, tôi đã nói rồi mà. Khi nào có thể bắt đầu nhỉ?”
Zeus bật cười. Điệu cười thật đáng lo ngại.
Ông mở miệng, tuyên bố chắc nịch.
“Ngay bây giờ.”
“Gì cơ?”
“Nàng không nhớ những gì ta nói sao?”
“Có chứ, ngài bảo tôi phải kết hôn.”
“Vậy nàng chọn ai?”
“…….”
Ôi, thì ra bọn họ đã thông đồng trước rồi. Aphrodite nhận ra, số ứng cử viên mà nàng được chọn chỉ vỏn vẹn vài người, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp được sinh ra từ Đức Chúa Trời Uranos, thế nên, nàng đã được xếp vào hàng tối cao ngay từ khi đặt chân đến đỉnh Olympus. Nói cách khác, chỉ có mười hai vị thần là ngang hàng với nàng.
Và trong số mười hai vị đó, chỉ có bảy vị là nam.
Aphrodite bước đến, chú ý quan sát từng vị một. “Hừ.”
Zeus là người đầu tiên bị loại. Kế tiếp là Poseidon, vị thần đã ăn nằm với rất nhiều tiên nữ, gồm cả thần biển, thần sông, cáo và thậm chí còn sinh ra những đứa trẻ loài người.
Anh chàng Apollo với mối duyên dang dở kia, nàng cũng chẳng hứng thú.
Ai kia nhỉ? Thần Dionysus chăng?
Vị thần rượu nho vẫn đang say sưa nhấp một ngụm rượu mà chẳng cần biết có ai để ý hay không. Mặc dù lúc này anh ta vẫn còn tỉnh táo, nhưng Aphrodite đã nhiều lần chứng kiến anh say khướt và làm loạn.
“Đừng uống nữa. Dionysus.”
“Gì chứ?”
Thật may là Athena đã giật lấy chiếc cốc từ tay Dionysus sau khi trông thấy biểu cảm của Aphrodite. Dù cau mày nhưng Dionysus cũng chẳng buồn phản kháng lại.
“Thật là!” Aphrodite thở dài một cách khó chịu rồi quay ngoắt đi. Vậy là một nửa số ứng viên đã bị loại mất rồi. Nhưng vấn đề ở chỗ, những vị còn lại xem ra cũng chẳng khá hơn…