Quyết Định Của Nữ Thần Aphrodite - Chapter 6 - Sự thật xa vời
Sự thật xa vời
“Điều này do Thần Zeus quyết định. Thì kiểu, các cô biết đấy, trả đũa ấy mà.”
“À, à. Thảo nào.”
Vua của các Vị thần đã thực sự làm như thế: buộc một Nữ thần tuyệt mỹ phải kết hôn với vị thần xấu xí nhất vì không có được nàng ta. Nhưng thần dân xứ Olympus cũng chỉ biết câm nín chấp thuận theo.
“Chuyện là thế đấy.”
Những kẻ buôn chuyện vì thế cũng đâm ra đồng cảm với Aphrodite.
“Nữ thần Aphrodite có vẻ là người tốt. Nàng ấy có tội tình gì chứ?”
“Đúng thật. Nghe đâu nàng ấy đã đổ bệnh rồi.”
“Gì cơ! Thật vậy sao? Nàng Aphrodite á?”
“Nghe bảo nàng ấy đã khóc suốt…”
“Tội nghiệp quá!”
Những lời thương cảm trước cuộc hôn nhân bị ép buộc của nàng Aphrodite xinh đẹp cứ thế lần lượt tuôn ra từ khóe miệng những kẻ xa lạ. Tuy vậy, chỉ một nửa người nghe là tiếc thương chân thành, nửa còn lại cũng chỉ mỉa mai và ganh ghét.
Nhưng thực tế lại khác xa nhiều.
Aphrodite không đổ bệnh, cũng chẳng khóc lóc đau buồn. Như vậy đâu có chút nào giống một nữ thần. Nàng đến thế giới này với tư cách là hậu duệ của Thần Uranos và một Nữ thần tối cao trên đỉnh núi Olympus. Aphrodite quá mạnh mẽ để bị nhấn chìm trong sự tủi thân.
Hơn nữa, dinh thự của Aphrodite thực sự là nơi diễm lệ nhất nơi đây.
Những cây cột trụ lấp lánh như ngọc bội, chống đỡ lấy mái vòm được chạm khắc một cách thanh nhã. Những ngọn dây leo lả lơi buông từ trụ xuống nền đất hệt như những phiến thạch nhũ bóng loáng. Trên mỗi sợi dây leo lại điểm lấy từng nụ hồng lộng lẫy khoe sắc thắm, người khác nhìn vào cũng có thể đoán được ngay, đây chính là thánh địa của Nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp.
Sống ở một nơi như thế, chẳng ai có thể giữ lấy nỗi u buồn.
Với tính khí của mình, đương nhiên, Aphrodite không hề cảm thấy phiền muộn. Nàng vẫn đang bận rộn mở từng món quà cưới được bày ra trước mặt. Các tiên nữ đứng kế bên đợi lệnh từ nàng.
“Món quà này là từ ai ấy nhỉ?”
“Là từ Nữ thần Athena ạ.”
Nữ thần Trí tuệ, người được sinh ra từ trán của Thần Zeus, đã tự tuyên thệ với chính mình. Thế nên, Aphrodite sẽ không có dịp đáp trả lại quà cưới của cô.
Tuy vậy, Athena đã mang đến những món quà rất to. Đặc biệt là những tấm vải tuyệt vời. Aphrodite dường như rất hứng thú với những tấm vải dệt này, nàng chọn ra một tấm thêu họa tiết da rắn, có khả năng phản chiếu lại ánh sáng, trông cứ như da thật.
“Hãy dùng tấm vải này may lễ phục cho bữa tiệc sắp tới. Những tấm còn lại, hãy bảo quản cho cẩn thận.”
“Vâng.”
Các tiên nữ gói phần quà của Athena lại. Aphrodite mở đến món kế tiếp.
“Xem nào.”
Một chiếc hộp bằng vàng sáng lấp lánh đã được nàng nhấc lên. Thay vì dùng dây thừng, hộp quà này thậm chí được gói lại bằng một sợi vàng ròng sáng loáng. Chẳng thể nào mà không đoán ra được chủ nhân của món quà. Aphrodite bật cười. Suy đoán của nàng đã được một tiên nữ xác nhận.
“Thưa Nữ thần, món quà này từ Thần Apollo. Còn phần bên phải là từ Nữ thần Artemis.”
“Ừ, ngươi thấy sao?”
“Sao ạ?”
“Không có gì. Mở ra cho ta xem.”
Apollo chắc hẳn rất tức giận khi phải đáp trả lại lời trêu chọc ngày hôm đó bằng một hộp quà chúc phúc.
Nhưng Zeus đã sắp xếp cuộc hôn nhân này. Ông ta đâu chỉ là người mai mối. Zeus còn hứa sẽ đích thân chủ trì hôn lễ. Nếu Apollo không gửi quà chúc phúc, anh ta khác nào đang thể hiện rằng mình không hài lòng với quyết định của Vua cha.
“Ồ…”
Xem ra anh ta đành phải giả vờ cho qua và miễn cưỡng tặng quà cho nàng, nhưng liệu anh ta có lo lắng một ngày nào đó sẽ bị bại lộ? Chiếc hộp vàng chứa đầy những món đồ quý giá như cây đàn Lira bóng loáng, những bộ y phục trắng muốt được dệt bằng lông thiên nga cùng nhiều loại thảo dược quý hiếm khác.
“Vị thần Mặt trời của chúng ta xem ra thật là thành tâm. Tôi nên làm gì tiếp thưa Nữ thần?”
“Xem ra lúc này không có gì cần dùng đến, hãy mang đến kho chứa cho ta,” Aphrodite ra lệnh.
“Thôi được ạ.”
Aphrodite vươn vai một cái trong khi hộp quà của Apollo đang được gói lại.
Mười trong số mười hai vị ở đỉnh Olympus đã gửi quà cưới cho nàng. Aphrodite tươi cười rạng rỡ mặc dù mới chỉ mở được một nửa số quà. Các vị thần đều rất thích thú khi có được những món đồ mới đúng ý của mình. Đó chính là lý do vì sao con người thường xuyên dâng lễ vật cho thần linh trước khi cầu nguyện có được sự bảo hộ.
Thần linh thật ra không mấy quan tâm đến các món lễ vật, nhưng con người biết rằng nếu họ dâng tặng bất cứ điều gì, lòng thành của họ sẽ luôn được nhớ đến. Nàng Aphrodite cũng không thể không vui mừng khi các vị thần gửi tặng những món lễ vật mà nàng không cần đáp trả.
Aphrodite chần chừ xem xét những hộp quà còn lại. ‘Tiếp theo nên mở quà từ ai đây nhỉ, Artemis? hay Hermes?’
Một hạ thần với nét mặt vui sướng tột độ tiến đến ngay bên cạnh Aphrodite.
“Thưa Nữ thần Aphrodite.”
“Sao vậy?”
“Nữ thần hãy mau ra ngoài xem đi ạ. Có một sứ thần sư tử đang ở phía trước.”
Quà chúc phúc của Thần Hades có lẽ đã được gửi đến rồi.