Quyết Định Của Nữ Thần Aphrodite - Chapter 9 - Tiếng xấu
Tiếng xấu
Họ men theo một con đường thẳng tắp, nàng lại tiếp tục trông thấy một cánh cổng sắt khác, nặng trịch. Khi cánh cửa vừa được mở ra, ập vào người nàng là một luồng khí nóng dữ dội. Aphrodite loạng choạng một chút, nàng cau có.
Dung nham từ ngọn núi Moskils khắc nghiệt hơn nàng tưởng tượng. Làn da mịn màng đang dần bị sức nóng tột bậc trong xưởng rèn thiêu đốt. Nếu một con người đến đây, anh ta có lẽ đã ngã khuỵu ngay từ lúc vừa bước chân qua cánh cổng kia rồi. Đương nhiên, vì là một Nữ thần, Aphrodite chẳng hề hấn gì ngoại trừ việc không được thoải mái cho lắm.
Có vẻ như nàng đã đặt chân đến một nơi hoàn toàn khác, ngăn cách với xứ sở Olympus chỉ bằng một cánh cổng.
Nhưng bằng cách nào đó, Aphrodite lại không mấy cảm thấy lạ lẫm với bầu không khí nơi này. Đột nhiên, nàng giật nảy người khi bản thân vừa tự thì thầm một câu thần chú nào đó. Ma lực của câu thần chú khiến nàng cảm thấy khỏe khoắn hẳn lên, nhưng nàng thậm chí không hay biết mình sở hữu ma lực này. Aphrodite nhanh chóng thích nghi được với không khí ở xưởng rèn.
Chuyện gì thế này?
Đây không phải lần đầu những ma lực xuất hiện bất thình lình khiến nàng phải kêu lên. Những chiêu trò và tàn dư của thần Uranos đã biến Aphrodite thành một pháp sư ngang sức với các vị thần khác.
Nhưng những thứ đó không giống với điều vừa xảy ra. Aphrodite tuy không thể phân biệt một cách rõ ràng, nhưng lại có cảm giác nàng chưa từng biết đến ma lực này.
Như thể nàng đã học được từ ai đó. Chưa từng có một người như vậy, nhưng lạ thay, những hình ảnh về một ai đó kiên nhẫn giúp nàng luyện phép thuật, không trách mắng mỗi khi nàng làm sai bỗng hiện lên trong tâm trí nàng.
Điều này đã thực sự xảy ra, hay đây chỉ là ảo giác?
Aphrodite cau mày, nàng nheo mắt, cố gắng tìm kiếm một dư ảnh còn sót lại trong đầu. Tuy nhiên, đây không phải là nơi thích hợp cho việc hồi tưởng.
Rầm! Rầm!
Từ phía bên trong xưởng rèn, những tiếng va đập kim loại vang lên, phá tan dòng hồi tưởng của nàng. Aphrodite thở dài, luồng suy nghĩ thoáng qua cũng tan biến.
Nàng bước theo bờ đá để tiếp tục mục đích ban đầu: đi tìm Hephaestus. Băng qua một khối quặng quý hiếm, nàng trông thấy chiếc lò luyện khổng lồ, cao gấp đôi một người đàn ông. Dung nham đỏ rực tuôn ra từ miệng lò, sức nóng rùng rợn của nó đang cuốn lấy cả không gian như dòng nước xoáy.
Cảnh tượng khiến nàng choáng váng, mặc dù thân thể đã được nguồn ma lực kia che chắn. Aphrodite đảo mắt tìm kiếm Hephaestus, vì nàng không định đến gần hơn.
Không mất nhiều thời gian để trông thấy anh ta. Tiếng nện vào kim loại đã át đi mọi âm thanh khác, trong khi cả không gian đang bị nung chảy, chỉ có anh ta là nổi bật nhất.
Aphrodite cất tiếng gọi Hephaestus. “Này, He…”
Rầm!
Nàng ra sức gọi, nhưng liền bị tiếng búa nện át đi. Cho dù có gọi to hơn, anh ta cũng sẽ không nghe thấy.
Có nên đến gần không nhỉ? Không được. Anh không nghe thấy thật đấy à? Cho dù tập trung đến đâu, sao có thể không hay biết khi một vị thần khác đang ở gần? Aphrodite chăm chú nhìn Hephaestus, người chưa từng ngoái nhìn nàng.
Nàng không định sẽ như thế, nhưng có lẽ đã bị thu hút bởi cơ thể lồ lộ của Hephaestus. Anh ta chỉ mặc một chiếc áo vải ngắn, không choàng thêm áo, để lộ gần như toàn bộ cơ thể.
Aphrodite mở to mắt. Nàng không hiểu vì sao anh ta lại bị gán cho cái biệt danh què quặt với đầy sự khinh miệt.
Vóc dáng của Hephaestus săn chắc một cách đáng kinh ngạc, thân thể đó đã được tôi luyện bởi búa và lửa. Trông anh ta không giống một chiến binh dũng mãnh, nhưng nàng lại cảm thấy vị thần này cũng không kém cạnh bất kỳ ai.
Anh ta đang thể hiện sức mạnh bằng bờ vai rộng và đôi tay đầy quyền lực, những đường nét cơ bắp săn chắc như thể được ai đó tạc nên. Thấp thoáng bên dưới lớp áo mỏng tanh là một bờ ngực cũng vạm vỡ không kém.
Hơn nữa, cặp đùi săn chắc kia xem chừng còn cứng cáp hơn cả khối kim loại. Mỗi khi Hephaestus bước tới lui để nện từng nhát búa, các bắp thịt ở đùi anh ta rung lên như đang khiêu vũ.
Nàng không tin anh ta lại che đậy một cơ thể như vậy bấy lâu nay! Ngay cả Ares cũng sẽ khó lòng đánh bại Hephaestus nếu họ chỉ dùng tay không chiến đấu.
Aphrodite quan sát Hephaestus với một tâm trạng sảng khoái.
Thật không ngờ, khuôn mặt anh ta. Nó không hề xấu xí, có khi còn ngược lại cũng nên.
Khuôn mặt đó chắc chắn chưa đủ xuất chúng để được gọi là điển trai. Nhưng Hephaestus lại không hề xấu xí và gớm ghiếc như biệt danh nổi tiếng của mình.
Tiếng xấu thì luôn bị phóng đại và những lời phán xét cũng chỉ mang tính tương đối mà thôi.