Trò Chơi Số 0 - Chapter 3
“Ta có thể chấp nhận được việc thay đổi vị trí dẫn đầu. Dù sao ta cũng đã chán ngấy cái bảng xếp hạng cũ rồi nên mọi thứ đều ổn cả, nhưng điều này thật sự không công bằng chút nào. Điều này đã phá huỷ sự cân bằng của ta, điểm life đã tự động trao cho các người chơi.”
“Không phải là ngài chia những life đó ư, Zero ?
“Ta hiểu là life được chia ngẫu nhiên, nhưng người dẫn đầu trước đó chỉ có 4120 life!
Và bây giờ người chơi mới được nhận tới 20000 life ư ?
Chờ đã, 20000…? Nếu như nhớ lại thì có những người chơi khác từng đạt được số lượng life bất thường như này trước khi ta trở thành người điều hành trò chơi…
Rita, cô có thể tìm cho ta một vài dữ liệu được không ?”
“Ngài muốn loại dữ liệu nào ?”
“Cho ta hồ sơ của những người chơi có hơn 10000 life.”
“Vâng, thưa ngài.”
“Hmm… ta không mong đợi điều này nhưng ván cờ đang có thay đổi lớn.”
—————————–
Anh ta nói rằng đã gần đến vùng trung lập rồi và những người chơi không thể đánh nhau ở đó, vậy nếu mình có thể đến đó an toàn mà không bị bắt trên đường đi thì… ( vì đời không như là mơ nên tôi đã bị ai đó kêu lại…)
“Này cô gái, đứng lại.
Cô đã đi cùng với Baek Alex à ?”
Tôi lo sợ quay lại và tự hỏi rằng liệu có phải họ chung một đội hay không ? Việc này đến thật không đúng lúc mà, tôi nên làm gì bây giờ ? Chắc họ cũng có một vài siêu năng lực nhỉ ? Nhưng kỹ năng của mình vẫn chưa thể sử dụng được. Có lẽ trong trường hợp khẩn cấp mình có thể đánh họ với cây gậy này… Nhưng họ chỉ từ từ tiến đến và nói một vài điều.
“Tôi nhìn giống như sắp ăn thịt cô hay gì à ? Không sao đâu cứ thoải mái đi.
Có phải cô lấy cây gậy kia từ Alex không ? Nếu đúng là vậy thì thật tiếc khi phải nói với cô rằng cậu ta chưa chết đâu.”
“Sao cơ ?! Chính mắt tôi vừa nhìn thấy anh ta chết mà…!”
“Hmm điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả.”
“Thì ra cô ta là người chơi mới…”( Elliot thì thầm với Perry )
“Tôi không biết cô làm cách nào để giết cậu ta chỉ bằng một lần duy nhất, nhưng kỹ năng bị động của cậu ta là có thể ‘Tự phục hồi vết thương’. Mỗi 24h, cậu ta có thể tự chữa trị cho bản thân khỏi những vết thương mà cậu ta phải chịu và diễn như thể cậu ta đã chết để xem phản ứng của cô như thế nào. Có vẻ như cô đã rơi vào cái bẫy đó và trở thành đội với cậu ta. Sau này chắc chắn cậu ta sẽ gặp lại cô.
Tôi không giỏi nói chuyện vòng vo vì vậy tôi muốn thỏa thuận. Trước kia cậu ta đã giết đồng đội của chúng tôi đó là lý do tại sao chúng tôi muốn tìm cậu ta. Hãy đưa chúng tôi đến nơi cuối cùng mà cô thấy cậu ta.”
“Tôi…”
“Người đứng đây là Elliot, anh trai Alex. Vậy nên nếu Alex chết chỉ vì cô giúp chúng tôi thì cô không cần cảm thấy có lỗi đâu. Ngoài ra, nếu cô không huỷ chế độ đồng đội ngay thì cậu ta sẽ nhanh chóng tìm được cô có bao nhiêu life và đang ở đâu. Cô chỉ cần huỷ liên kết và chúng tôi sẽ giết Baek Alex. Tôi nghĩ đây là một thỏa thuận tốt cho cô đó, đúng không ?”
Sau khi nghe những gì Perry nói và đưa ra lời đề nghị thì tôi có chút phân vân không biết nên làm thế nào cho đúng và có nên tin vào những gì cô ấy nói không, tôi có nên nghe lời họ không ?
Chắc chắn việc huỷ chế độ đồng đội là ưu tiên hàng đầu của tôi vậy có lẽ tôi nên nghe lời họ, đúng không ? Bây giờ, tôi không thể sử dụng kỹ năng bị động của mình và tôi cũng chưa có những khả năng khác. Vì vậy lựa chọn tốt nhất có lẽ là…
“Tôi sẽ dẫn đường.”
Tôi dẫn họ tiến đến chỗ nhà thờ bỏ hoang lúc nãy và thấy cái áo dính đầy máu của Alex. Vậy nên những điều họ nói về kỹ năng của anh ta đã đúng. Đột nhiên, bên cạnh tôi có tiếng nói…
“Tại sao ? Tại sao cô quay lại đây, Hanna ?”
Tôi không thể đối mặt với anh ta và quay ra đằng sau.
“Có vẻ như cô chẳng bất ngờ khi thấy tôi vẫn còn sống nhỉ.”
5
“Cô còn chẳng thèm nhìn tôi.”
4
“Cô ghét tôi đến thế sao ?”
3
“Alex à, tôi xin lỗi…”
2
“Vì chuyện gì ?”
1
Một bóng đen xuất hiện phía sau Alex và đánh anh ta văng ra xa… Thì ra đó là cái bóng, một khả năng của Elliot.
“Này, cảm ơn cô đã chỉ đường cho chúng tôi, Hanna. Cậu thế nào rồi, Alex ?”
“Không đời nào…Baek Elliot”
“Hmm… tôi sẽ coi đó như là một điều không tốt. Mà này Hanna, hãy giữ cây gậy đó thật gần cô nhé. Cậu ta không thể sử dụng năng lượng điện khi không có vũ khí. Mặc dù tôi có thể giết cậu ta ngay bây giờ, nhưng nó rất khó để huỷ liên kết một khi cậu ta chết…
Vậy nên cậu hãy huỷ chế độ đồng đội với Hanna đi”
“Thật không thể tin nổi, tôi rõ ràng đã nói cô đừng tin ai mà, ngay cả khi cô đã học được vài điều từ tôi thì cô vẫn quyết định tin những thứ tào lao này ư ?”
“Haha, Alex à, cậu nên biết vị trí của mình chứ. Cậu nên học cách ngậm miệng lại trước khi nói ra những điều nhảm nhí đó.
Elliot vẫn rất kiên quyết để giết em trai anh ta nên thẳng thừng ra tay khiến Alex phải nôn ra máu…
“Argh…”
“Khoan đã…!! Nhất định phải giết anh ta sau khi huỷ liên kết sao ?!”
“Không phải tôi vừa nói với cô sao, Hanna? Đây là thù hận riêng của chúng tôi và không phải việc của cô. Vì vậy tôi hy vọng cô đừng nhúng tay vào.”
Tôi không biết họ đã trải qua những gì, nhưng giữa một đội cũ không còn tồn tại và em trai mình thì không phải nên chọn em trai sao…? Tôi không thể hiểu nổi mà…
Trong lúc tôi đang trầm ngâm suy nghĩ thì nhìn thấy một thứ gì đó khá quen.
“Hửm…Tấm thiệp ? Nó bị dính máu…”
Khoan đã, tấm thiệp này là của mình mà ! Tôi nghĩ mình đã làm mất nó rồi. Nhưng tại sao lại có vết máu trên đó nhỉ? Đó cũng không phải máu của mình… Người bị chảy máu khi ở gần tôi lúc nãy chỉ có mỗi Baek Alex… Có phải anh ta đã biết kỹ năng bị động của mình là ‘Gương’? Và anh ta vẫn tấn công kể cả khi biết điều đó sao ?
Tại sao anh ta lại phải hy sinh kỹ năng bị động của chính mình để làm điều này chứ ? Vì điều gì…?
Tôi vẫn đang cố gắng hiểu những chuyện đang xảy ra nhưng rồi tôi lại có một quyết định…
“Xin lỗi nhưng có thể cho tôi tự tay giết anh ta được không nhỉ? Tôi không nghĩ anh ta đồng ý huỷ chế độ đồng đội và cũng sẽ cố gắng lấy mạng tôi vì vậy có hơi khó chịu khi chỉ ngồi và xem anh ta bị đánh?”
“Hmm… được thôi. Dù sao thì tôi cũng cảm thấy hơi tệ khi giết chết em trai mình.”
“Ồ, cảm ơn nhé.”
Mình đang cảm thấy hơi rối trí với cô gái đó…- Elliot thầm nghĩ
Lúc đó tôi tiến đến chỗ Alex và nói vài điều…
“Chà Alex, có vẻ như tình thế đã thay đổi nhỉ.”
“Hanna, cô đang định làm gì vậy?”
“Anh không thể sử dụng được khả năng của mình khi không có vũ khí còn gì, vậy tại sao chúng ta không cược một ván nhỉ ?”
“Cược ư…?”
“Anh có nghĩ tôi có thể đánh bại cả hai người họ không ?”
“Cô đang bảo vệ tôi trong tình huống này sao…? Cô không đủ thông minh để đánh bại họ đâu.”
“Anh mới là người ngu ngốc đấy, Alex. Anh biết rõ kỹ năng của tôi là ‘Gương’, vậy tại sao lại muốn giết tôi chứ ?”
“Thì ra cô đã biết rồi, vậy tôi không cần phải nói dối nữa.
Tôi cần cô. Vì vậy tôi phải kiểm tra cô, chỉ vậy thôi. Đối với tôi, nếu muốn thắng trò chơi này thì cần một đồng đội có ý chí kiên định như cô vậy, Hanna. “
“Vậy là anh không có ý định giết tôi sao…?
( Anh ta nhìn tôi với ánh mắt như ngầm khẳng định điều đó )
Được rồi, có vẻ như tôi đã nghe được câu trả lời, nhưng tôi không nghĩ chúng ta sẽ tới mức này cho dù anh đã cứu tôi lúc ở lối vào.”
Sau khi xoá bỏ mọi hiểu lầm và nghi ngờ giữa tôi và Alex, tôi đứng dậy dõng dạc nói và sau đó mọi chuyện đã thay đổi một cách khó lường…
“Được rồi bây giờ anh hãy đưa tôi đến vungf trung lập một cách an toàn đi, đó là những gì tôi muốn.”
“Chuyện gì vậy ?!! Cô ta nói cái quái gì thế ?!
Chúa ơi, cô ta bị điên rồi à ?! Elliot, tôi sẽ giết họ ngay bây giờ và…”
( Trông lúc đó Elliot chẳng nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào bọn tôi )
“Cô vừa hỏi tôi có thể đánh hai người họ không, phải không ?
Câu trả lời sẽ là không thể. Tuy họ nhìn đơn giản như vậy nhưng dù sao họ cũng xếp hạng 1 và hạng 5 đấy. Tôi chỉ ở hạng 4 thôi nên sẽ có chút khó khăn. Nhưng được thôi Hanna à, tôi sẽ cược !!”
Alex đột nhiên tiến đến nắm vào cây gậy trên tay tôi và một sức mạnh khủng khiếp của điện được phóng ra.
“Tôi đã không thể đảm bảo cô sẽ sống sót rời khỏi đây, nhưng khi cô đưa cho tôi một cơ hội để lựa chọn thì tôi đoán mình có thể làm được như cách cô đã đứng về phía tôi và chiến đấu với họ. Tuy chỉ là một đồng đội tạm thời, nhưng cô sẽ không hối hận khi đi cùng tôi đâu, Hanna à.”
Vừa dứt lời, Alex đứng lên lao tới phía Elliot và rồi trận chiến bắt đầu…
“Chà Alex, ngươi mất trí rồi à ?”
“Có lẽ là vậy rồi. Nhưng thật đáng xấu hổ mà Elliot, tôi không nghĩ rằng anh lại thất bại khi định giết tôi lần nữa đấy.”
“Hứ, sự tự tin của ngươi thật nực cười.”
“Đứng ở hạng 1 không có nghĩa là anh sẽ…”
Trong lúc trận chiến đang diễn ra vô cùng gay gắt thì một ánh sáng hiện lên và NPC Rita bước ra từ đó để thông báo một điều gì đó.
“Anh có ổn không, Alex ?”
“Ựm, chết tiệt.”
“Hãy dừng đánh nhau đi.
Xin chào, những người chơi. Tôi là Rita, một NPC level 3 trong trò chơi số 0 này.
Tôi ở đây để thông báo rằng vị trí thứ nhất đã thay đổi.”
Cả bốn người có mặt tại đó đều vô cùng bất ngờ và không thể hiểu nổi sao xảy ra chuyện như vậy được.
“Thay đổi hạng 1 sao ?! Không thể nào !!
Elliot hơn Jay rất nhiều, tầm hơn 1000 life lận. Vì vậy Jay không thể nào ở hạng 1 được. Vậy là ai được chứ ?!”
“Người chơi đó là một trong số các bạn đấy.
Ngày 12/12 lúc 3 giờ chiều.
[ Không thể nào ] – Alex thầm nghĩ.
Người đứng đầu trong trò chơi này ban đầu là Elliot với 4120 life sẽ chuyển sang cho Yoo Hanna với 20000 life.”