Trò Chơi Số 0 - Chapter 4
Theo như báo cáo, trong trò chơi này, chỉ từng có 4 người chơi đạt được hơn 10000 life thôi.
Lee Hailey [ 15060 life ].
Yoo Travis [ 12000 life ].
Kim Nathan [ 13500 life ].
Và người chơi duy nhất còn sống sót trong 4 người này chính là… Baek Alex từng đạt [ 120000 life ].
Hiện tại là 1782 life.
Khả năng: Bậc thầy của nguồn điện.
Kỹ năng: Tự hồi phục.
“ Những điều này khiến ta tò mò rằng tại sao Baek Alex không được xếp ở vị trí thứ nhất và tại sao những người ở vị trí rất cao kia lại chết ? Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì trước khi trở thành người điều hành trò chơi này, nhưng ta vẫn rất băn khoăn. Ta nghĩ rằng mình cần phải tìm hiểu về nó. Và trên hết là ta không ngờ rằng con thật sự đến đây, con đã trưởng thành hơn nhiều rồi, Hanna à. Ta thật sự xin lỗi con… “ – Những suy nghĩ cứ quanh quẩn trong đầu Ngài Zero.
—————————————————-
Quay lại nơi mà tôi vừa nhận được thông báo…
“ Tôi đứng ở hạng 1 sao…?”
“ Số life vừa được phân chia xong và những thứ hạng thay đổi vừa được thông báo cho người chơi.”
< Bảng xếp hạng người chơi >
Hạng 1: Yoo Hanna.
Life: 20000 *Khả năng: F
*Đã ghép đội *Chưa hoàn thành level nào.
Hạng 2: Baek Elliot.
Life: 4120 *Khả năng: SSS
*Đã hoàn thành level 5
Hạng 3: Jay
Life: 2875 *Khả năng: SS
*Đã hoàn thành level 5
Hạng 4: Loveme
Life: 2132 *Khả năng: SS
*Chưa hoàn thành level nào.
Hạng 5: Baek Alex
Life: 1782 *Khả năng: A
*Đã ghép đội *Đã hoàn thành level 3.
“Cô Joo Perry vừa rời khỏi bảng xếp hạng và sẽ không còn được nhận những lợi ích như lúc trước nữa. Và ‘Đá phục sinh’ sẽ được giao lại cho cô Yoo Hanna, người xếp hạng nhất mới. À tôi sẽ thông báo thêm về những luật vừa được cập nhật.
Từ bây giờ sẽ huỷ bỏ vùng trung lập và người chơi có thể PVP ở tất cả mọi nơi. Những người có thể tham gia PVP sẽ được thông báo bởi người điều hành và sẽ được truyền lại bởi các NPC.”
| Chú thích:
PVP là viết tắt của Player versus Player, đây là thuật ngữ dùng để chỉ các cuộc tranh đấu giữa người với người. |
“Chờ đã ! Sao tự nhiên cái đổi luật vậy ?!”
“Có lẽ cậu đã quên, khi có sự thay đổi ở vị trí dẫn đầu thì vùng trung lập sẽ tạm ngưng hoạt động và có thể PVP ở khắp mọi nơi. Đồng thời, chúng tôi cũng không chấp nhận bất kì sự phản đối nào.”
“Canh đúng lúc thật.” – Alex cắn chặt răng rồi nói.
“Và cô Yoo Hanna ở vị trí dẫn đầu cùng với đồng đội của cô ấy, Baek Alex ở vị trí thứ 5 sẽ buộc phải dịch chuyển.”
“Cái gì ?! Đi đâu chứ ?!! Ít ra cô cũng nên cho chúng tôi biết là đi đâu chứ !!!” – Alex tức giận la lên.
Sau khi chứng kiến những việc đang diễn ra, Elliot thấy có gì đó không đúng và hỏi Rita.
“Ép buộc dịch chuyển ư ? Cô đang làm gì vậy, Rita ? Chẳng phải cô đang can thiệp quá nhiều rồi sao ? Cô chỉ là một NPC thôi.”
“Đó là chỉ thị của người điều hành và ông ấy nói rằng ‘Nó sẽ chẳng có gì vui nếu thứ hạng quay về như trước chỉ trong vài ngày’. Nếu có vấn đề gì cậu có thể đến hỏi ông ấy.”
“Thì ra là vậy…”
“Khi thông báo này kết thúc thì nhiệm vụ của tôi cũng vậy nên tôi đi đây. Chúc may mắn, ‘hạng 2’ Baek Elliot.“
“Elliot, chúng ta có nên đuổi theo họ không ?” – Perry thì thầm với Elliot.
“Không cần đâu. Chúng ta chỉ cần đến nơi mà họ sẽ đến rồi đợi thôi.”
“Làm sao biết được họ sẽ đi đâu chứ?”
“Họ sẽ không ở một nơi quá lâu đâu vì nếu như vậy sẽ bị những người chơi khác phát hiện và Alex không thể vừa chiến đấu vừa bảo vệ Hanna được. Vậy nên Alex sẽ thuyết phục Hanna đi mua trang bị dù cho nguy hiểm thế nào đi chăng nữa. Cũng đồng nghĩa với việc họ chắc chắn sẽ đến một nơi…”
Alex và tôi vừa được dịch chuyển đến một ngôi nhà có vẻ như là nơi trú ngụ của Alex. Lúc đó họ cũng lên kế hoạch để tác chiến.
“Ây da, chắc tôi phải gửi phàn nàn lên hội đồng quản trị quá. Sao tự nhiên cái bắt người ta dịch chuyển mà không nói đi đâu cả ?! Ít ra cô ta cũng có thể nói là về nhà tôi chứ…”
“Đây là nhà anh ư ?!”
“Tôi cứ nghĩ chúng ta sẽ bị quăng đâu đó ở giữa vùng trung lập. Nhưng bất ngờ làm sao. Điều gì lại khiến cho một NPC giúp cho người chơi chứ…? Dù sao thì chúng ta cũng không còn nhiều thời gian nên đừng suy nghĩ nữa hãy đi theo tôi.”
Anh ta chỉ dẫn tôi đến một căn phòng khác trong ngôi nhà và…
“Cô may mắn thật. Kỹ năng bị động mà cô nhận được khi vừa mới đến đây là ‘Gương’ và được xếp hạng nhất với khoảng cách khổng lồ so với hạng hai đó. Có khi nào cô là con gái của người điều hành trò chơi này hay người thân gì không ha ?”
“Đó cũng là điều tôi đang thắc mắc đó…”
“Chà, có vẻ như tôi khá may mắn khi được ghép cặp với cô.”
“U là trời anh có đang nghiêm túc không vậy…?”
“Nếu có ai đó có ý định giết cả hai chúng ta thì họ sẽ nhận được toàn bộ life của cả hạng 1 và hạng 5. Mà cô có 20000 life nhưng chả có bất kì khả năng nào cả. Vì vậy hàng trăm người chơi sẽ dùng mọi cách để tìm ra cô và tôi, bây giờ chúng ta chẳng khác nào những giải thưởng đặc biệt biết đi.”
Alex quăng cho tôi một bộ quần áo của anh ta và diễn tả kế hoạch cho tôi.
“Đầu tiên, cô thay bộ đồ này ra đi.”
“Rồi chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?”
“Hmm, chúng ta sẽ đi vào vùng trung lập, lúc này những kỹ năng của chúng ta đã sẵn sàng để sử dụng.”
“Gì cơ…? ANH CÓ BỊ ĐIÊN KHÔNG?!!! Anh muốn chúng ta đi vào chỗ chết à?!!”
“Bình tĩnh đi… Thứ chúng ta cần nhất lúc này là mua trang bị cho cô. Có một cửa hàng bán những thứ đó ở trung tâm vùng trung lập. Nếu bị đánh lén, cô nghĩ tôi có thể bảo vệ cô trong lúc đang đánh nhau sao?”
“Umm thì cũng đúng. Nhưng mà sao chúng ta đi đến được cửa hàng đó chứ? Có thể chúng ta sẽ bị giết trước khi đến được đó nữa.”
“Có một tính năng đặc biệt khi đã ghép cặp được gọi là…’Hoán đổi’.”
“Là cái quái gì nữa vậy?”
“Như cái tên của nó thôi, nó như một canh bạc đối với chúng ta. Chúng ta không thể sử dụng nó nếu không tin cậy lẫn nhau. Cô thấy sao? Cô có tin và giao cơ thể mình cho tôi không?”
Tôi khựng lại vì quá đỗi kinh ngạc nhưng rồi cũng lấy lại bình tĩnh để đưa ra quyết định và đưa tay về phía anh ta…
“Hứa với tôi đi, đừng chết cùng với thân thể tôi.”
Alex mỉm cười rồi cũng đưa tay ra để bắt tay với tôi như một cách giao ước.
Ngày 13/12 lúc 4 giờ chiều.
Lúc này kế hoạch của chúng tôi đã bắt đầu. Tại cổng C của vùng trung lập, Alex bên trong thân xác của tôi đang núp tại một góc để quan sát và những người chơi khác tiến đến gần.
“Này, đứng lại đó đi, hạng nhất Yoo Hanna,”
Họ không biết gì mà tiến lại và rồi Alex đã ra tay đánh hết đống người đó nằm bẹp dí dưới sàn…
“A…tia sét đỏ này…không thể nào…không lẽ đây là bậc thầy của những nguồn điện ở hạng 5…Baek Alex.”
“Im mồm đê.
Họ không ngừng tiến đến mình nên chắc đây là một lựa chọn đúng đắn rồi.” – Alex thầm nghĩ khi đang trong cơ thể của Hanna.
Nhớ lại những gì chúng tôi đã nói trước khi rời khỏi đây…
‘‘Hoán đổi’ ư…?” – tôi bất ngờ và chưa thể hiểu những gì mà anh ta định làm.
“Nói một cách dễ hiểu hơn thì cô sẽ trở thành Alex và tôi sẽ trở thành Hanna. Ý thức thì vẫn vậy nhưng chúng ta sẽ thay đổi cơ thể và mục đích chính của việc hoán đổi này là khả năng và kỹ năng sẽ đi chung với ý thức. Chắc điều này sẽ làm phải làm phiền đến các NPC nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác.”
Chúng tôi vừa hành động vừa nhớ lại những gì đã lên kế hoạch…
“Đầu tiên, chúng ta sẽ đến những địa điểm khác nhau.
Cô, người đã cải trang thành tôi, chỉ cần đi thẳng về phía trước và nhận tất cả những đòn tấn công. Tại vì tôi hơi nổi tiếng á nên những người chơi yếu sẽ liên kết lại và tấn công tôi cùng một lúc. Mà không cần lo lắng về điều đó đâu, cứ nhận tất cả những đòn tấn công đi. Sau đó, với kỹ năng bị động của cô, ‘Gương’, sẽ phản lại tất cả đòn tấn công của họ. Khi những người chơi khác gần đó thấy vậy họ sẽ kinh hãi và không tiến lại gần cô nữa.
Trong lúc đó, tôi sẽ đến một lối vào khác và di chuyển đến cửa hàng bán trang bị một cách an toàn. Cuối cùng thì chúng ta hoán đổi lần nữa để trở về như cũ và cô sẽ an toàn khi đợi ở cửa hàng, tôi sẽ tới đó sau. Kế hoạch chỉ vậy thôi.”
Ngay lúc này, sau khi tôi dùng ‘Gương’ để đánh trả thì đúng như những gì Alex đã nói, bọn họ sợ hãi khi nhìn thấy tôi.
Nhưng kế hoạch vẫn chưa kết thúc và Alex cũng dự đoán được một việc…
“Trong lúc cô di chuyển chắc chắn sẽ gặp Elliot. Thật ra thì anh ta cũng gần như đoán được kế hoạch của chúng ta rồi. Cô sẽ không thể chạy đi nhưng hãy cố gắng đừng để anh ta nhận ra cô là Hanna. Câu giờ một chút với cây súng tôi đã đưa cô trước đó bằng mọi cách. Nếu anh ta nhận ra cô là Hanna thì chắc chắn 98% là cơ thể tôi sẽ bị huỷ hoại…”
Những điều mà anh ta dự đoán lại đúng lần nữa…
“Hmm, kì lạ thật, người đó nhìn khá giống em trai mình nhưng từ khi nào nó lại có kỹ năng ‘Gương’ nhỉ?”
Tôi đang di chuyển thì nhận ra có tiếng nói phát ra phía sau mình và nhận ra đó là Elliot. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và sử dụng cây súng mà Alex đã đưa tôi… nhưng chẳng hề hấn gì với anh ta.
“Tôi đoán là cô không có quá nhiều thời gian để chú ý đến những chi tiết nhỏ này nhưng cô biết không, Alex không bắn súng bằng cả hai tay đâu Hanna à.”
Anh ta bắt đầu tấn công và đánh tôi ra xa…
“Cậu ta nghĩ sao mà lại để một người chơi mới sử dụng cơ thể mình như thế chứ? Thật ngu ngốc, chẳng khác nào kêu mình giết cậu ta đi.”
Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc chúng tôi không còn bất kì cơ hội nào…
Tất cả mọi khả năng đều có điểm yếu. Khả năng của anh ta là ‘Cái bóng’ và chỉ xuất hiện khi có ánh sáng. Nói cách khác, sau sáu giờ chiều, khi mặt trời lặn và màn đêm buông xuống, khả năng của Elliot sẽ dần trở nên vô nghĩa.
Lúc này Elliot vẫn ngang nhiên tấn công và ‘trò chuyện’ với tôi nhưng tôi chỉ nhớ những gì Alex đã dặn và cố gắng làm chính xác từng bước một…
| Vì những suy nghĩ trong đầu Hanna song song với lời thoại của Elliot nên mình sẽ để trong gạch // này nhé.|
“Ồ, tôi không ngờ là Alex sẽ sử dụng ‘Hoán đổi’ đó.”
/ “Đương nhiên là sẽ tốt hơn nếu đến cửa hàng sau khi mặt trời lặn, nhưng nó đóng cửa lúc sáu giờ chiều, vào đúng giờ mà mặt trời lặn” – Những lời nói của Alex vẫn tiếp tục vang lên trong đầu tôi. /
“Cậu chưa từng tin người anh trai này, nhưng lại giao cơ thể mình cho một người lạ sao? Haha, thật là đau lòng. Nó khiến trái tim tôi tan vỡ đấy.” – Elliot vừa nói vừa tiến lại gần tôi.
/ “Nó mất khoảng hai tiếng để đi từ chỗ của tôi đến cửa hàng bán trang bị, vì vậy chúng ta sẽ xuất phát lúc bốn giờ và đến đó chính xác lúc sáu giờ.” /
“Ồ, đúng rồi ha, có khi hôm nay hai người có thể chết cùng nhau đấy.”
/ “Nếu cô vẫn có thể sống sót cho đến khi tôi đến cửa hàng kia và giữ chân Elliot một lúc thì…chúng ta sẽ thắng trận chiến này.”/
“Thật đáng tiếc đó, Elliot. Có lẽ anh mới là người phải chết hôm nay.” – Tôi nhìn Elliot rồi nhếch mép cười.
Xin lỗi mọi người nhé, vì dạo này mình bận khá nhiều việc nên không ra chap đều đặn được nên tuần sau mình sẽ cố gắng ra đều hơn ạ 。゚(TヮT)゚。