Xuân Về Lang Không Biết - Chương 30
Đại lang quân từ chính viện trở lại viện của mình, phát hiện Cố Mạnh Huỳnh đã rời giường, ở cửa chính ngóng trông. Thấy Đại lang quân vừa vào cửa viện, nàng lập tức chạy về phía hắn. Đại lang thấy nàng chạy vội, đi nhanh vài bước ôm nàng lên. Gắt gao ôm vào trong ngực, trong lòng vẫn có chút sợ hãi. May mắn năm trước đã để cho bạch uyển bọn họ nhìn chằm chằm nhị lang quân bọn họ, bằng không lần này bị cắn chính là mân nhi, con rết độc tính lớn như vậy, miêu nhi lại nhỏ nhắn như vậy, làm sao chịu được?
Cố Mạnh Thuân nói cho Bạch Uyển chuyện gì đã xúc, còn nói cầm nguyên bảo của mình thưởng cho hắn và Bạch Chỉ, Đại lang quân khen nàng làm tốt. Hắn bảo Bạch Uyển đi bắt Cúc Tương giao cho Mạnh Bắc thẩm vấn thật tốt, mặt khác lại đi lục soát nơi hắn ở có thứ gì khác không nên có hay không.
Cố Mạnh Huỳnh hỏi phụ thân vì sao phải cứu Nhị Lang Quân, nếu Đại lang quân không châm cứu trì hoãn xà độc phát tác, chờ lang trung bên ngoài đến, Nhị lang quân phỏng chừng sẽ không cứu được. Hắn xấu xa như vậy, chết không đáng tiếc.
Đại lang quân nói cho nàng biết, chết là chuyện dễ dàng nhất, để cho hắn còn sống mới là dày vò. Nếu anh ấy chết như vậy, mẹ con sẽ nhớ anh ấy, thường xuyên nhớ đến anh ấy và nhớ anh ấy. Đại nương tử cùng đại lang còn có thể nhớ đến phụ thân tốt của mình. ĐĐể cho hắn còn sống biến thành bộ dáng người không người quỷ không quỷ, cuộc sống đều không thể tự lo liệu, không cần quá lâu, mẫu thân ngươi sẽ chán ghét hắn, trốn tránh hắn, không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa, quá khứ tốt đẹp đều sẽ bị tiêu hao hầu như không còn. Đến lúc đó cho dù hắn chết, mẫu thân ngươi sẽ chỉ cảm thấy giải thoát, mà sẽ không hoài niệm hắn nữa. Trước giường bệnh lâu ngày không có con trai hiếu thảo, đại nương tử cùng đại lang nhìn thấy phụ thân bọn họ không cách nào tự lo, tính tình nóng nảy mà không thể tự khống chế, rất nhanh sẽ quên mất phụ thân bọn họ đối tốt với bọn họ, hận không thể vứt bỏ gánh nặng phiền phức này. Khi đó Nhị lang quân hắn thật sự là sống không bằng chết. Ta sẽ không để tay ta dính máu tanh cùng mạng người, so với giết người, ta nguyện ý cứu người hơn.
Cố Mạnh Thuân nhìn phụ thân, thật không biết nên nói cái gì cho phải, vậy chờ xem kịch hay đi!
Ba ngày sau, Nhị lang quân chậm rãi tỉnh lại, trạng thái của hắn rất không tốt, đánh đổ thuốc thang Lý Xuân bưng tới cho hắn, cao giọng mắng hắn làm việc không hiệu quả, vì tiết kiệm một chút tiền bạc, hại hắn chịu nhiều khổ như vậy. Lại mắng Cúc Tương, la hét chờ hắn tốt nhất định phải đánh gãy chân hắn, hắn phẫn hận không thôi, sau đó liền không tự chủ được. Lúc lang trung đến tái khám cho hắn, trên giường vừa dọn dẹp sạch sẽ. LLang phát hiện hắn khôi phục cũng không tốt, nọc rắn vẫn xâm nhập vào tạng phủ của hắn, đối với gan thận của hắn tổn thương rất lớn. Hắn rất khó khống chế tính tình của mình, tức giận còn dễ dàng đi tiểu không tự chủ, chân cũng không đi được, chỉ có thể nằm bệnh trên giường.
Mấy ngày nay Cố Ngọc Nhi mỗi ngày đều dành thời gian đi thăm Nhị lang quân, nàng nhìn bộ dáng thống khổ của Nhị lang quân, trong lòng cũng rất khổ sở, cùng hắn rơi vài lần nước mắt. Nhị lang quân không ngừng hỏi nàng, “Ngọc Nương, ta hiện tại có phải rất khó coi hay không? Anh không thích tôi sao? “”Cho dù Cố Ngọc Nhi nhiều lần tỏ vẻ bảo hắn dưỡng bệnh thật tốt, nàng vẫn thích hắn. Nhị lang quân không khống chế được nghĩ đến mấy ngày nay vẫn là Ngũ lang quân cùng thê chủ, hắn là giả bộ nhất, tốt nhất ở trước mặt thê chủ tiểu ý ôn nhu lấy lòng nàng, lập tức không khống chế được lòng ghen tị của mình. – Ngọc Nương, có phải tiện nhân Ngũ Lang Quân kia ở trước mặt ngươi nói cái gì không? Ngươi làm sao nhìn thấy ta mất hứng, ngươi có phải không thích Lý lang của ngươi hay không, Ngọc Nương có phải thích Lưu Lang hay không thì không cần Lý Lang? ”
Lần cuối cùng, Cố Ngọc Nhi cơ hồ là chạy trối chết, thật sự là sợ hãi gặp hắn. Trước kia hắn văn chất nho nhã, nho nhã tuấn tú, cử chỉ cao nhã, ánh mắt ôn nhu, nói chuyện khiến người ta đỏ mặt tim đập. Hiện tại anh đỏ mắt, mí mắt xập xong, sắc mặt vàng son, trong mắt lóe ra địa chất điên cuồng hỏi cô có thích anh không, hiện tại anh chỉ làm cho cô cảm thấy sợ hãi, thế nào cũng không thích nổi.
Ngũ lang quân đã sớm nhìn Nhị lang quân không vừa mắt, hiện giờ cơ hội đã đến, hắn mỗi ngày đều trở về trước mặt Cố Ngọc Nhi an ủi nàng, kể cho nàng các loại chuyện cười chọc nàng vui vẻ, hắn tuy rằng không có quá nhiều tiền bạc mua tr thoa châu cho thê chủ lấy lòng nàng, nhưng hắn có thủ đoạn tốt hầu hạ người khác. CCố Ngọc Nhi bởi vì chuyện của Nhị lang quân không thoải mái một hồi, trong thủ đoạn lấy lòng ngũ lang quân, không muốn đối mặt với chuyện khiến nàng mất hứng không thoải mái. Ở trước mặt Cố Ngọc Nhi, Ngũ lang quân nói mỗi ngày đều thay thê chủ đi thăm Nhị lang quân, hy vọng hắn sớm tốt lên hầu hạ thê chủ, Cố Ngọc Nhi còn khen hắn sẽ đến, coi trọng gia đình hòa thuận. Ngũ lang quân đích xác mỗi ngày đều thay thê chủ đi thăm Nhị Lang Quân, Nhị lang quân nhìn thấy hắn mỗi lần đều tức giận hận không thể cắn chết hắn, nhiều lần đều tè không tự chủ. Về sau Đại lang cũng không dám để phụ thân hắn gặp Ngũ lang quân, sợ hắn lại bị kích thích. Nhưng Ngũ lang quân vẫn như cũ mỗi ngày đều tranh thủ thời gian đi xem, nói là nhiệm vụ thê chủ giao phó.
Ngũ lang quân nhìn bộ dáng hắn nằm ở trên giường phẫn nộ muốn chết, trong lòng liền cao hứng. Nhớ lúc trước hắn mới đến Cố gia, chỉ là một thị nô nho nhỏ. Nhị Lang Quân thân là trắc phu được sủng ái nhất, không ít lần dùng thủ đoạn đối phó hắn, còn suốt ngày nói hắn là tiện nô từ trong lầu đi ra, không thể lên đài. Hiện tại hắn ngược lại muốn nhìn xem là ai không lên đài được, nhìn bộ dáng nhị lang quân một bộ người không người quỷ không quỷ, Ngũ lang quân biết đời này hắn rốt cuộc không uy hiếp được hắn nữa.
Những ngày gần đây Cố Lệ Huyên và Cố Cẩn Nghiêu cũng rất khó chịu, Nhị Lang Quân ngày đêm nổi giận giày vò người khác, dùng điều này để phát tiết phẫn uất trong lòng mình. Thị nô trong viện đều chạy không sai biệt lắm, còn lại đều là thị nô không có cửa, đành phải ở trong viện Nhị lang quân chịu đựng. Lúc Cố Lệ Huyên và Cố Cẩn Nghiêu nhìn chằm chằm còn đỡ hơn một chút, bọn họ vừa vắng mặt, đám thị nô bắt đầu lười biếng, cũng không hầu hạ tốt. CCó đôi khi Nhị Lang Quân tè ra giường, bọn họ cũng không thay giặt cho hắn, để cho hắn ngủ trong hố nước tiểu. Nhị lang quân tức giận, gọi người cũng không gọi được, mình thử đổi chỗ ngủ, không cẩn thận từ trên giường rơi xuống, vừa lúc ngã trên miệng vết thương, lại chảy máu. Vừa lúc Cố Cẩn Nghiêu xuống thăm phụ thân, nhìn thấy bộ dáng này của phụ thân, hắn cũng rất buồn. Đành phải đem thị nô hầu hạ bên cạnh mình gọi tới hai người, lại để tỷ tỷ Cố Lệ Huyên gọi hai thị nô tới, bốn người thay phiên nhau hầu hạ, tình huống của Nhị lang quân mới có chút cải thiện một chút.
____zz_____