Xuyên Việt Nữ Tôn Đệ Nhất Mỹ Thừa Tướng - Chương 20
“Được, sau này chỉ hát cho cậu nghe, đây là bài hát yêu thích của tôi, gọi là… ‘Gặp gỡ’, nói xong còn đăm chiêu nhìn hắn,
Trong thực tế, cô muốn nói với anh ta,”Tôi đã gặp bạn là tai nạn đẹp nhất.”
“Về nhà đi! Ngày mai chúng ta phải đi đến thị trấn sớm! “Quan phủ là ở huyện, hơn nữa nghe Tiểu Sơ nói có mấy cây số đường.
“Ừm” nói xong hai người nắm tay trở về nhà.
……
Dụ Sơ nhìn giường lớn trước mắt có chút choáng, muốn ngủ cùng nhau?
Không sai, Dương Hinh chưa từng nghĩ hai người tách ra ngủ, nhưng bây giờ cô sẽ không động vào anh.
Cô muốn anh chân chính trở thành người của mình khi thành thân, cô không muốn Tiểu Sơ chịu bất kỳ ủy khuất nào.
“Thế nào? Sợ rồi?” Có chút hứng thú hỏi, nàng vừa nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của hắn liền muốn đùa giỡn hắn,
– Yên tâm, ta tạm thời sẽ không động đến ngươi, ta đã tính toán tốt rồi, muốn lưu nó cho đến khi chúng ta thành thân!
Dương Hinh xấu xa ở bên tai hắn khẽ hô, ái muội nói.
“Anh…” Dụ Sơ bị cô làm cho mặt đỏ tai hồng,
Làm sao cô ấy có thể làm thế… Tệ như vậy.
– Nào, ngủ đi! Dương Hinh một ngày trôi qua cũng có chút mệt mỏi,
“Ừm” nhìn bộ dáng mệt mỏi của nàng cũng không đành lòng nói gì nữa.
Khoảnh khắc ngủ, Dụ Sơ chỉ cảm thấy giống như nằm trong bông, mềm mại, rất thoải mái rất thoải mái,
Mình cho tới bây giờ chưa từng ngủ trên giường ngon như vậy! Tất nhiên là chưa từng thấy qua.
Dương Hinh bầm anh lại, ôm vào trong ngực, Dụ Sơ cũng không cự tuyệt:
Có lẽ là do quá an tâm, không bao lâu sau liền tiến vào mộng đẹp.
Dương Hinh cũng mệt mỏi, nhìn gương mặt ngủ yên tĩnh ngọt ngào của anh cũng dần dần tiến vào mộng đẹp,
Sáng sớm hôm sau, trời còn mông lung hai người liền tỉnh lại, có lẽ không nghĩ tới hai người lại đồng thời tỉnh lại,
Có chút buồn cười liếc nhau, liền yên lặng nổi lên.
Dương Hinh từ trong không gian lấy ra đồ rửa mặt, lại dạy Dụ Sơ sử dụng như thế nào.
Dụ Sơ lần đầu tiên dùng bàn chải đánh răng gì đó, giống như một bảo bối tò mò, chọc cho Dương Hinh cười ha ha.
Dương Hinh cảm thấy gần đây mình càng ngày càng thích cười,
Dụ Sơ ngây ngốc nhìn cô, không biết là bị tiếng cười của cô hấp dẫn hay là nhìn dung nhan tuyệt mỹ của cô nhìn ngơ ngác.
Tóm lại, hai người mài giũa nửa ngày mới xử lý tốt bản thân.
Dương Hinh chuẩn bị xong trước rồi nấu chút mì, muốn đi đường xa khẳng định phải lấp đầy bụng trước! Hơn nữa,
Cô từng nói muốn nuôi Tiểu Sơ trắng trẻo nộn nộn, đầu tiên dinh dưỡng phải theo kịp, nhìn anh, gầy quá!
Cô còn cẩn thận bỏ một ít sashimi và rau diếp, ăn chay mới tốt hơn, không thể thiên vị.
“Được, sau này chỉ hát cho cậu nghe, đây là bài hát yêu thích của tôi, gọi là… ‘Gặp gỡ’, nói xong còn đăm chiêu nhìn hắn,
Trong thực tế, cô muốn nói với anh ta,”Tôi đã gặp bạn là tai nạn đẹp nhất.”
“Về nhà đi! Ngày mai chúng ta phải đi đến thị trấn sớm! “Quan phủ là ở huyện, hơn nữa nghe Tiểu Sơ nói có mấy cây số đường.
“Ừm” nói xong hai người nắm tay trở về nhà.
……
Dụ Sơ nhìn giường lớn trước mắt có chút choáng, muốn ngủ cùng nhau?
Không sai, Dương Hinh chưa từng nghĩ hai người tách ra ngủ, nhưng bây giờ cô sẽ không động vào anh.
Cô muốn anh chân chính trở thành người của mình khi thành thân, cô không muốn Tiểu Sơ chịu bất kỳ ủy khuất nào.
“Thế nào? Sợ rồi?” Có chút hứng thú hỏi, nàng vừa nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của hắn liền muốn đùa giỡn hắn,
– Yên tâm, ta tạm thời sẽ không động đến ngươi, ta đã tính toán tốt rồi, muốn lưu nó cho đến khi chúng ta thành thân!
Dương Hinh xấu xa ở bên tai hắn khẽ hô, ái muội nói.
“Anh…” Dụ Sơ bị cô làm cho mặt đỏ tai hồng,
Làm sao cô ấy có thể làm thế… Tệ như vậy.
– Nào, ngủ đi! Dương Hinh một ngày trôi qua cũng có chút mệt mỏi,
“Ừm” nhìn bộ dáng mệt mỏi của nàng cũng không đành lòng nói gì nữa.
Khoảnh khắc ngủ, Dụ Sơ chỉ cảm thấy giống như nằm trong bông, mềm mại, rất thoải mái rất thoải mái,
Mình cho tới bây giờ chưa từng ngủ trên giường ngon như vậy! Tất nhiên là chưa từng thấy qua.
Dương Hinh bầm anh lại, ôm vào trong ngực, Dụ Sơ cũng không cự tuyệt:
Có lẽ là do quá an tâm, không bao lâu sau liền tiến vào mộng đẹp.
Dương Hinh cũng mệt mỏi, nhìn gương mặt ngủ yên tĩnh ngọt ngào của anh cũng dần dần tiến vào mộng đẹp,
Sáng sớm hôm sau, trời còn mông lung hai người liền tỉnh lại, có lẽ không nghĩ tới hai người lại đồng thời tỉnh lại,
Có chút buồn cười liếc nhau, liền yên lặng nổi lên.
Dương Hinh từ trong không gian lấy ra đồ rửa mặt, lại dạy Dụ Sơ sử dụng như thế nào.
Dụ Sơ lần đầu tiên dùng bàn chải đánh răng gì đó, giống như một bảo bối tò mò, chọc cho Dương Hinh cười ha ha.
Dương Hinh cảm thấy gần đây mình càng ngày càng thích cười,
Dụ Sơ ngây ngốc nhìn cô, không biết là bị tiếng cười của cô hấp dẫn hay là nhìn dung nhan tuyệt mỹ của cô nhìn ngơ ngác.
Tóm lại, hai người mài giũa nửa ngày mới xử lý tốt bản thân.
Dương Hinh chuẩn bị xong trước rồi nấu chút mì, muốn đi đường xa khẳng định phải lấp đầy bụng trước! Hơn nữa,
Cô từng nói muốn nuôi Tiểu Sơ trắng trẻo nộn nộn, đầu tiên dinh dưỡng phải theo kịp, nhìn anh, gầy quá!
Cô còn cẩn thận bỏ một ít sashimi và rau diếp, ăn chay mới tốt hơn, không thể thiên vị.
____zz_____